Edit: Claret 
Beta: Lemon 
Sau khi trấn an được bình dấm lâu năm, Thẩm Mộ Xuy ôm hai gò má đỏ bừng chạy tới chui vào chiếc xe dừng ở ven đường. 
Thở hồng hộc như thể có ai đuổi theo phía sau. 
Lục Tâm Nghi chờ trong xe, sau khi thấy khuôn mặt cô đỏ bừng liền kinh ngạc nhướng mày: “Thẩm Mộ Xuy, cậu chạy nhanh như thế làm gì? Có người đuổi theo cậu hả?” 
Thẩm Mộ Xuy thở hổn hển, chớp mắt, ồm ồm nói: “Có đó.” 
“Fans á?” 
Lục Tâm Nghi thò đầu ra nhìn xung quanh. 
Thẩm Mộ Xuy nghẹn lời, xua tay: “Không chắc nữa, tớ vừa thấy mấy cái bóng, dọa tớ sợ muốn chết.” 
Lục Tâm Nghi: “…” 
Tiểu Văn lái xe phía trước: “…” 
Cô ấy rất muốn nhắc nhở sếp nhà mình là…sao chị không nhìn mặt và cổ mình xem? 
Chúng nó đỏ lên rất không bình thường đấy. 
Nhưng nghĩ đến việc sếp là to nhất, Nguỵ Tiểu Văn vẫn ngậm miệng. 
Không thể làm sếp xấu hổ được, lỡ như không có lương thì xong đời. 
Cũng may Lục Tâm Nghi không phải người thích hỏi rõ ngọn nguồn, nhìn phía sau không thấy gì thì cũng từ bỏ. 
Cô ấy ôm Thẩm Mộ Xuy kích động không thôi: “A a a Tiểu Mộ Mộ đêm nay quá đẹp!! Mặc dù trước giờ tớ biết cậu đàn rất giỏi nhưng tối nay cậu chơi violon quả thực là quá xuất sắc!!” 
Cô ấy thật thà khen: “Tớ rất thích màn biểu diễn của cậu với thí sinh đêm nay đó!” 
Thẩm Mộ Xuy bật cười, nhìn biểu cảm kích động của cô ấy: “Thích thật không đó?” 
“Thích.” Lục Tâm Nghi nói: “Cậu không biết bản 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-em-thang-doi-nam-doi/502105/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.