Tác giả: Thời Tinh Thảo
Editor::Lemon
Hai người không tiếng động nhìn nhau, “Oanh” một tiếng, mặt Thẩm Mộ Xuy cũng đỏ lên.
Nháy mắt không khí trên cầu thang giống như ngưng lại.
Đúng lúc này phía trên truyền đến giọng nói mang theo ý cười: “Du Tùy, cậu còn muốn chặn con gái người ta trên cầu thang bao lâu nữa?”
Du Tùy đứng thẳng dậy, lạnh lùng nhìn Tưởng Chu đang đứng trên hành lang.
Tưởng Chu nhún vai, khóe môi mang ý cười nhìn Thẩm Mộ Xuy: “Tiểu công chúa, tôi có quấy rầy hai người không?”
Nói xong, hắn bổ sung một câu: “Cố Thư đang tìm em.”
Thẩm Mộ Xuy thở ra một hơi, trong lòng miễn bàn có bao nhiêu biết ơn Tưởng Chu.
Cô vội vàng lắc đầu: “Không quấy rầy không quấy rầy.”
Cô nhân cơ hội khom lưng chui qua tay anh, bước nhanh lên lầu.
Du Tùy nhìn bóng dáng chạy trối chết kia nhướng mày, lúc này mới đi theo lên lầu.
Tưởng Chu còn đứng bên ngoài, lúc Du Tùy đi ngang qua thì “Xuy” một tiếng: “Cậu đúng là không phải người.”
Du Tùy nâng mắt, lạnh lùng liếc hắn một cái, ngữ điệu lãnh đạm, khẳng định hỏi ngược lại: “Cậu thì phải?”
Tưởng Chu bị trừng liền có chút chột dạ, theo bản năng sờ sờ mũi: “…… Tôi không phải.
Du Tùy nhếch môi, để lại cho hắn một ánh mắt tự mình hiểu, mặt vô biểu tình vào phòng bao.
Đêm đó sau khi về đến nhà, Thẩm Mộ Xuy vẫn luôn ngồi trước gương.
Cô sờ sờ vành tai mình, lẩm bẩm: “Xúc cảm……khá tốt.”
Nhưng mà ——sao tai của cô lại không biết cố gắng mà đỏ như vậy!!
Cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-em-thang-doi-nam-doi/267853/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.