Lâm Duy, anh và cô ta là từ khi nào vậy? Uyển Khanh không giấu nỗi sự ngạc nhiên
-cũng lâu rồi._ Lâm Duy trả lời rất tự nhiên giống như mọi chuyện đúng là như vậy, ngay cả nó và Thiệu Vân cũng phải nể khả năng diễn xuất của Lâm Duy
Uyển Khanh nghi hoặc nhìn nó và cậu ta -có phải không vậy, là anh thương hại cô ta đúng không hay là cô ta cầu xin anh hẹn hò với cô ta
Nó lườm mắt Uyển Khanh khi cô ta nhắc đến chữ “thương hại” “cầu xin hẹn hò”. nó ghét Lâm Duy không hết chứ đừng nói là hẹn hò với cậu ta
-cô nên ăn nói cho cẩn thận, đừng phát ngôn bừa bãi và nhất là đối với người tình của tôi, nếu không thì đến Trịnh Khải cũng không thể bảo vệ được cô đâu.
Uyển Khanh cứng họng không nói được lời nào khi nghe những lời này của Lâm Duy
Trịnh Khải nhìn Bình Bình -ra là em đã có người mới, như vậy cũng tốt và anh hy vọng chúng ta sẽ còn là bạn. chúc em hạnh phúc, mong rằng người ấy sẽ tốt với em.
Những lời anh nói ra nghe thật đắng, anh thật tàn nhẫn, chẳng cần tìm hiểu xem đó có phải là sự thật, cũng chẳng cần quan tâm cảm giác của nó, có lẽ với anh nó chỉ là cơn gió thoảng qua đời
Nước mắt nó lại rưng rưng nhưng lại một lần nữa cô nuốt vào trong
Nó nói trong nghẹn ngào -cảm ơn anh.
Vậy là anh cùng người con gái ấy quay lưng bước đi, anh vẫn dửng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-em-luon-co-anh/2839599/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.