Hải mặc kệ vẻ không chịu của cô em gái. Vân bĩu môi với anh trai rồi lại cười. Dù chỉ mới gặp nhưng tôi đã cảm thấy quý cô em chồng này, hi vọng sẽ dễ sống với nhau.
– Hải đã nói gì với ông nội của con chưa? Trong ba thằng cháu ông lo cho con nhất đấy!
Tôi nghĩ bụng, với tính cách của Hải thì việc cả nhà lo lắng cho chuyện hôn sự của anh ta lâu nay là điều dễ hiểu. Anh ta không thiếu người theo đuổi nhưng vấn đề nằm hoàn toàn ở anh ta.
– Con đã nói với ông rồi, ông đang xem ngày tốt, dự kiến là đầu tháng sau mẹ ạ.
Tôi chợt cứng cả người, cả cơ thể khựng lại im lặng suy nghĩ. Đám cưới giữa tôi và Hải… tôi không nghĩ ông anh ta lại có quyết định nhanh đến như vậy. Như vậy chỉ còn chưa đầy một tháng nữa. Lúc này tôi quả thực không muốn nghĩ đến đám cưới.
– Ba mẹ Nguyệt thì thế nào hả con? Đến lúc ấy hai người họ đã về nhà chưa? Bố mẹ cũng phải qua nhà con nói chuyện nữa chứ, hai đứa đăng ký rồi là một chuyện.
Mẹ chồng hỏi tôi, tôi ấp úng đáp:
– Ba mẹ con… lúc ấy chưa về mẹ ạ.
– Thế bao giờ ba mẹ con về, đám cưới mà lại không có nhà gái thì làm sao được? Hải, con bảo ông xem lại đi con!
– Không sao đâu mẹ ạ, ba mẹ Nguyệt đang ở nước ngoài trị bệnh khó về kịp, nhà chúng ta cứ tiến hành thôi. Bên nhà Nguyệt cử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-em-khi-hoang-hon-tat-nang/3387249/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.