Sau vài phút chuẩn bị, Vũ Hoàng Yến giơ tay xin trả lời. Cô ta nhoẻn miệng cười, dùng chất giọng ngọt ngào giả lả cất tiếng:
– Thưa các anh, em luôn có mong muốn được làm trợ lý cho những vị lãnh đạo tài năng, trước hết vì bản thân em rất ngưỡng mộ những người như vậy. Do tuổi còn ít nên em đặt học hỏi lên đầu và mong bản thân có thể góp chút khả năng nhỏ bé của mình trợ giúp các anh ạ. Về mong muốn gắn bó thì em mong có thể gắn bó lâu dài với tổng công ty, mức lương em đề nghị như nơi trước em làm, em đã ghi trong hồ sơ rồi đấy ạ. Nếu được thì em muốn làm trợ lý cho tổng giám đốc Phan Đăng Hải ạ.
Cô ta biết Phan Đăng Hải, liệu đó có phải là nguyên nhân cô ta quyết định đầu quân cho Thắng Lợi?
– Tại sao cô lại nghỉ việc ở công ty cũ?
– À… thì thời cuộc thôi mà các anh. Cuộc đời đâu thể theo ý chúng ta phải không ạ?
Hai người đàn ông kia nhìn nhau cười đầy ẩn ý. Đến hai cô gái tiểu thư ngồi cạnh tôi, lần lượt từng người trả lời, câu trả lời chung chung đơn giản, mong muốn của họ là làm trợ lý phó tổng giám đốc. Đến lượt mình, tôi nghiêm túc, cẩn trọng đáp:
– Tôi đã nghe danh vị tân tổng giám đốc tài năng Phan Đăng Hải, ở độ tuổi còn trẻ mà anh ấy đã được đặc cách lên chức vụ cao nhất, đó là nguyên nhân khiến tôi muốn vào đây làm việc. Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-em-khi-hoang-hon-tat-nang/3387230/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.