Quân cúi xuống hôn lên hõm cổ tôi, hai tay gọng kìm ra sức xiết chặt mặc tôi vùng vẫy. Toạc! Gã điên cuồng xé toạc chiếc áo sơ mi tôi đang mặc. Tôi lắc đầu, toàn thân chống cự trong bất lực. Môi gã lần tìm đến nơi vun đầy trên ngực tôi, dùng răng cắn xé áo lót của tôi, bàn tay kia lần mò chui vào váy. Nhân lúc gã phải dùng một tay cởi bỏ thắt lưng, tôi mím răng hết sức bình sinh, dùng đầu gối đạp một phát chí mạng vào giữa hai chân gã.
Quân gầm lên một tiếng, mặt mũi đen kịt nhăn nhó gã cong người ôm lấy thằng em đau điếng. Tôi không có thời gian mà quan sát gã, chỉ biết cần phải thoát khỏi đây, sấp ngửa chạy ra khỏi nhà. Nhà tôi chẳng có ai, nếu tôi cứ chạy lên gác thì không phải là cách hay, sức tôi làm sao bằng được gã, thế nên tôi chạy ra ngoài. Gã chỉ chậm hơn tôi một nhịp, ngay sau đó cặp chân dài của gã đuổi theo tôi. Tôi vừa chạy vừa vẫy xe trong hoảng loạn, mồ hôi cùng nỗi sợ hãi căng tràn lồng ngực. Hai tay giữ lại vạt áo xộc xệch, tóc tai tôi rũ rượi. Trong khoảnh khắc Quân chỉ còn cách vài mét tôi đã kịp lên một chiếc taxi vừa đến. Ngồi trong xe nhìn lại phía sau, Quân tức tối gầm lên một tiếng tôi mới tin là mình thoát được khỏi gã. Lúc này tôi mới dám thở phào một hơi, tim vẫn còn đập thùm thụp nhưng tôi biết mình đã an toàn.
– Sao rũ rượi thế em gái? Chồng đánh à?
Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-em-khi-hoang-hon-tat-nang/3387227/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.