Chiếc BMW mui trần cứ vậy do Yến Nam Nhi điều khiển lao đi như bay rời khỏi khu phố theo hướng tây rồi mất hút trong lòng xe cộ đã dần vào trưa.
...
Nửa giờ trôi qua. Khách sạn Vân Du.
Cố Cảnh Sâm lúc này đang bị nhốt trong một căn phòng tầng thứ bảy của toà khách sạn. Nằm trên giường, anh đã tỉnh lại, nhưng bản thân đang bị trói chặt cả hai tay.
Đôi mắt nhìn quét qua căn phòng một lượt, Cố Cảnh Sâm nhớ lại khoảnh khắc ở nhà hàng kia. Bị đánh bất ngờ từ phía sau khiến anh không kịp phản ứng. Kết quả là bị trói rồi bị vứt ở đây.
Cố Cảnh Minh, ông ta thật sự muốn hại chết mình? Cố Cảnh Sâm suy nghĩ, trong lòng vừa là uất hận, vừa là cảm thấy bị tổn thương sâu sắc.
Nói thế nào thì anh cũng là con ruột của ông ta, tại sao ông ta lại có thể làm như vậy?
Lạch cạch một tiếng!
Cánh cửa phòng được mở ra, Cổ Cảnh Sâm vội nhắm mắt vờ như anh chưa thể tỉnh lại, càng lúc như vầy, anh lại càng phải bình tĩnh.
Thanh âm của hai người đàn ông vang lên ngay sau đó.
“Tiểu Tứ, mày nhanh lẹ lên đi, làm gì mà cứ như rùa vậy?”
“Anh Long, sao ông chủ chúng ta lại nhận cái vụ làm ăn không đâu này? Rõ là nhàm chán!”
“Im miệng và làm đi, mày thì biết cái gì.” Tên còn lại lạnh giọng mắng tên kia. “Bảo làm gì thì làm đó, có tiền là được.”
“Ồ?” Tên bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-do-hon-nhan/3717117/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.