Căn phòng bên trong hoàn toàn là gam màu tím. Chính là màu mà Tề Nghiêm yêu thích nhất. Mọi thứ trong phòng đều là Cố Cảnh Sâm dựa theo sở thích của Tề Nghiêm để làm.
Cố Cảnh Sâm từng tâm niệm Tề Nghiêm rất nhiều. Anh thích cô từ khi cô còn học đại học. Khi đó anh từng đến trường của Tề Nghiêm để giao lưu và nhìn thấy Tề Nghiêm ngay trong tiết luận văn trên hội trường “ngủ gật” ngon lành.
Cũng từ ấy, anh cho người điều tra cô, bất chấp cô có đồng ý hay không, anh dùng quyền lực trong tay, ép Tề Bách buộc phải dùng con gái để liên hôn.
Kết quả anh cũng mang được cô về tay.
Nhưng đời không ai đoán được chữ ngờ!
Cuối cùng bi kịch hôn nhân xảy ra, Tề Nghiêm chán ghét anh, ba năm chỉ muốn rời bỏ anh, cho đến nay, sống lại kiếp này Cố Cảnh Sâm vẫn còn canh cánh trong lòng.
Anh không nỡ lại ép Tề Nghiêm vào ngõ cụt hôn nhân một lần nữa.
Nhưng lúc này đây, khi chắc chắn cô trở về bên anh, anh lại không kiềm chế được khao khát của bản thân.
Anh yêu cô rất nhiều, yêu nhưng không thể nói, nỗi khổ tâm của anh, ai có biết?
“Tề Nghiêm!”
Cộc cộc cộc!!!
“Tề Nghiêm!! Em mở cửa cho anh!” Cố Cảnh Sâm không kiềm lại được cảm xúc, vô thức xưng hô vô cùng thân thuộc.
“Tề Nghiêm, em mở cửa ra.”
Bên trong phòng, Tề Nghiêm vừa cởi áo ngoài ra, nghe được cái thanh âm của Cố Cảnh Sâm, cô giật bắn mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-do-hon-nhan/3679641/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.