Đang trên đường về gần đến nhà bỗng nhiên Gia Ý giật mình, có một bàn tay to lớn nắm chặt lấy tay cô kéo cô áp sát vào vách tường "Á a a a...Cứu...ừm" Lời còn chưa dứt bỗng cô cảm nhận được hơi thở lạnh lạnh nam tính của một người đàn ông. Đôi môi Cao Tuấn phủ lấy bờ môi nhỏ bé của cô, hôn ngấu nghiến. Lúc này cô mới trợn tròn mắt nhìn tên khốn nạn này dám cưỡng hôn cô.
Gia Ý ra sức vùng vẫy, cố gắng đẩy anh ra bỗng nhiên Cao Tuấn buông cô ra nhàn nhàn đáp. "Giúp tôi, tôi sẽ trả tiền công cho cô".
Nói rồi anh không chờ cô trả lời lại lần nữa dùng đôi môi lạnh lẽo hôn cô. Lúc này cô đã choáng váng với hành động và lời nói của anh thì nghe xung quanh có tiếng la hét của một đám côn đồ" Nhanh lên phải tìm cho bằng được nó, cả gan dám phản bội đại ca chỉ có đường chết". Sau khi đám côn đồ đó bỏ đi Cao Tuấn mới buông cô ra, nhưng vì vết thương trên người anh mất quá nhiều máu, lại đánh nhau với đám người đó nên lúc này anh đã kiệt sức rồi ngất đi. Gia Ý vội hoảng hốt nhìn vết thương đạn bắn trên người anh, rồi nhíu mày. Suy nghĩ một lúc cô mới lầm nhẩm "Cứu một mạng người còn hơn xây bảy toà tháp". Dù sao mình cũng là bác sĩ mà, cứu người trước rồi tính. "Bây giờ tôi sẽ cứu anh, chờ sau khi anh tỉnh lại sẽ tính sổ chuyện này sau".
Nói rồi cô dìu anh dậy đưa anh vào nhà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-do-hanh-phuc/2777898/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.