Gia Ý nhìn Cao Tuấn không khỏi ngạc nhiên, người như anh cũng biết nấu ăn sao, lại còn nấu ngon mà hấp dẫn như vậy cô không khỏi ngưỡng mộ.
Gia Ý ngồi xuống cậm cụi ăn, cô còn ngại chuyện hôm qua cũng không dám nhìn anh.
"Ăn sáng xong tôi sẽ trở về nhà, dù sao cũng cảm ơn em thời gian qua đã giúp đỡ tôi".
"À...không...không có gì".
"Em có vẻ vui quá nhỉ, hay có muốn về ở cùng tôi không". Cao Tuấn ghé sát tai cô cố tình nhỏ giọng lại làm ra vẻ ám muội. Gia Ý ngại đỏ né tránh ánh mắt anh.
"Muộn rồi, tôi đi làm đây. Anh đi nhớ đóng cửa giùm nhé".
Nhìn cô trốn chạy như một con thỏ trắng trốn con mồi Cao Tuấn bật cười "Chạy đi, em không thoát khỏi tay tôi đâu".
Trở về căn cứ, lần này có manh mối về vụ tai nạn đó, Cao Tuấn đính thân mình đi điều tra. Anh đã để cho bọn họ 4 năm nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật rồi, bây giờ không thể tha thứ được.
"Đội trưởng...theo thông tin chúng tôi tra được thì người gây tai nạn năm đó có quen biết với một người họ Trần, nhưng ông Trần đó đã qua đời cùng thời điểm 4 năm trước".
"Cậu điều tra xem người họ Trần đó là như thế nào, lấy tất cả thông tin về ông ta và gia đình gửi qua cho tôi".
"Báo cáo...rõ". An Vũ Phong là trợ thủ đắc lực của anh trong chuyên án lần này, không những thế cậu còn là người anh em chí cốt của Cao Tuấn cùng vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-do-hanh-phuc/2777886/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.