Cao Tuấn biết cô vẫn còn giận anh chuyện hôm trước nên anh im lặng đi vào phòng khách. Dù sao thì anh cũng nên để cho cô có không gian riêng thư giản, ngày mai khi cô bình tĩnh lại sẽ đưa cô ra biển chơi. Gia Ý cứ nghĩ anh sẽ đuổi theo, đập phá cửa xông vào nhưng không, lần này cô sai rồi. Như vậy cũng tốt sẽ không ai làm phiền cô, hôm qua giờ thật sự cô rất mệt nên khi vừa ngã lưng trên giường rất nhanh Gia Ý đã chìm vào giấc ngủ.
Hôm sau Gia Ý bị đánh thức bởi mùi thức ăn dưới bếp, cô vệ sinh xong đi thẳng xuống dưới lầu.
"Em dậy rồi à, nào ăn sáng xong anh đưa em ra biển chơi". Gia Ý không từ chối đi tới bàn ăn, không đợi Cao Tuấn làm xong thấy có một phần để sẵng trên bàn cô ngồi ăn rất tự nhiên. Cao Tuấn nhìn cô ăn ngon như vậy không nỡ phá vỡ bầu không khí, đến lúc ăn xong Gia Ý đứng dậy định đi thẳng lên lầu. Rất nhanh anh đuổi theo bắt kịp tay cô kéo cô ôm vào lòng.
"Anh buông ra, tôi không muốn đi biển với anh thích thì anh đi một mình đi".
"Ngoan đừng nháo nữa, chẳng phải em thích biển nhất sao. Biển ở đây rất đẹp, anh nhớ lúc trước em rất thích đến nơi này mà".
"Con người ai cũng sẽ thay đổi, đó là lúc trước. Bây giờ tôi không thích nữa, anh biết mà". Cao Tuấn biết cô đang ám chỉ điều gì nhưng anh không quan tâm kéo cô lên phòng. "Thay đồ đi, anh đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-do-hanh-phuc/2777833/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.