Gia Ý tỉnh lại đã là 11h trưa, cô vừa đau vừa mệt, giọng thì khàn khàn. Nghĩ lại hành động hôm qua của Cao Tuấn càng khiến cô có dũng khí để bỏ trốn hơn. Anh quá đáng sợ, luôn hành động theo cảm xúc, không nghỉ đến cảm nhận của cô.
Gia Ý thay đồ xong vội xuống lầu, giờ này chắc hẳn anh đã đến công ty. Bây giờ cô phải tranh thủ đưa Gia Hưng rời khỏi đây trước khi anh trở về.
"Gia Hưng..."
"Anh đưa con đến trường rồi".
"Anh..." Gia Ý ngạc nhiên nhìn anh, sao giờ này anh còn ở đây. Nhìn tay cô cầm túi xách lớn anh thừa biết nhưng vẫn giả vờ như không thấy.
"Lại ăn đi, chắc em cũng đói rồi. Mấy ngày nay công ty không có việc, anh sẽ ở nhà một thời gian".
Gia Ý hít một hơi sâu, lại bàn ăn ngồi đối diện anh.
"Tôi muốn dọn ra ngoài, tôi không muốn sống chung với anh".
"Ha...nếu em muốn được tự do thì nên ngoan ngoãn chút, nếu không thì vệ sĩ theo em không đơn giản là hai người thôi đâu."
"Anh yêu tôi sao...Anh xem có ai đối xử với người mình yêu như anh không?"
"Chỉ cần em đừng chọc giận tôi".
"Biết như thế nào mới không chọc giận anh, tôi làm gì có bao giờ vừa Ý anh đâu, trừ khi tôi ở yên trong nhà này, để anh chăm nom như vật cưng thì may ra anh sẽ vui nhỉ".
"Tôi không muốn nhìn hình ảnh như tối qua, em hiểu chứ".
Gia Ý ăn xong cháo đứng dậy đi thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-do-hanh-phuc/2777779/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.