Cao Tuấn vẫn nhìn cô, không quan tâm đến bát canh Gia Ý đưa lại, rõ ràng anh nhìn ra được sự thay đổi nhỏ này của Gia Ý. Bị nhìn chằm chằm như vậy một lúc, Gia Ý ngượng ngùng quay mặt đi.
"Anh nhìn tôi làm gì, không ăn thì tôi đem về đấy".
Thấy thế Cao Tuấn vội đón lấy bát canh trên tay cô, không cần dùng muỗng anh đưa lên miệng húp một hơi hết sạch, nhưng mắt vẫn cứ dán lên người Gia Ý.
" Anh còn nhìn nữa là tôi đi về đó". Gia Ý đứng dậy định bỏ đi nhưng Cao Tuấn kéo tay cô lại
"Anh sợ quay mặt đi em lại trốn anh thì sao". Cao Tuấn bày ra bộ mặt tội nghiệp, đau khổ nhìn cô, khiến cô không biết nên nói gì.
"Anh...Muốn uống nước không, anh bỏ tay ra đi". Lúc này cô mới nhìn xuống tay anh, thấy máu chảy ngược ra ngoài dây truyền, nhìn lên mới biết đã truyền xong vậy mà anh cũng không khóa lại, không gọi nhân viên vào rút kim cho mình.
"Anh không thấy dịch truyền xong rồi sao, sao không khóa lại, cũng không gọi nhân viên".
"Anh không để ý, từ lúc em bước vào anh chẳng còn thấy gì cả". Cao Tuấn nhìn thái độ của cô cũng đoán được phần nào, chắc cô cũng sẽ từ từ tha thứ cho anh, nên cứ mặt dày như vậy nhiều khi cũng là cách hay.
Gia Ý ngại ngùng, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt đầy chân thành của anh. Sao lúc trước cô không biết anh lại dẻo miệng như vậy chứ.
"Anh nghỉ ngơi đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-do-hanh-phuc/2777777/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.