Một ngày đầu hè, trên bãi biển vắng người giữa ánh nắng vàng nhẹ nhàng ấm áp, ba chàng trai ung dung nằm trên ba băng ghế dài xếp cạnh nhau. Phía trước họ là bãi cát rộng lớn đang đón những con sóng tấp vào bờ. Một trong ba người đang nằm tắm nắng thư giãn bỗng dưng ngồi bật người dậy, lo lắng nhìn về một nơi cách đó không xa. Ở đó có ba đứa trẻ đang đắp cát lên người một chàng trai khác, chơi vô cùng vui vẻ. Được một lúc, như không thể chịu được nữa, chàng trai quay sang hỏi hai người bạn đang nằm của mình.
_ Này, chúng ta bắt Gia Hưng một mình trông ba đứa trẻ có ác quá không?
_ Không ác lắm. - Gia Huy suy nghĩ một lát rồi trả lời. – Mọi năm đều thế mà. Ai bảo nó nhỏ tuổi nhất nhóm.
_ Năm nay có thêm một đứa nữa. – Hải Anh nhìn nhìn Minh Vũ, yêu cầu một lời giải thích từ anh.
Minh Vũ xem như không nhìn thấy Hải Anh, tạm thời phớt lờ Gia Hưng đang vất vả trông trẻ ở phía xa, lại tiếp tục nằm xuống ghế hóng gió. Nhưng hai người bạn bên cạnh vẫn không chịu buông tha cho Minh Vũ.
_ Đứa trẻ đó không phải là con riêng của cậu ở bên ngoài chứ? - Gia Huy nhìn Nhật Phong ở phía xa rồi lên tiếng. Anh càng nhìn càng thấy có điều gì đó không đúng nhưng không nhận ra có là gì.
Minh Vũ nghe được câu hỏi liền giật mình nhìn sang bạn mình với ánh mắt vô cùng phức tạp. Câu hỏi này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-do-cuoi-cung/2457293/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.