Lưu Trường Ương nhẹ nhàng gật đầu, “Không sai, trước khi rời khỏi thôn nhỏ kia, Trang Tử Hộc đã đưa hai cái chìa khóa cho ta. Đây không phải vì hắn còn canh cánh trong lòng chuyện kia. Ngươi cũng biết hắn đã sớm đón dâu và sinh con, vợ chồng hòa thuận. Người vẫn khắc cốt ghi tâm chuyện này là một người khác. Để báo thù cho vợ mình mà kẻ đó không những bỏ qua khoa cử, thậm chí mãi tới giờ vẫn chưa cưới vợ mà chấp nhận lẻ loi một mình.”
Uất Trì Thanh chỉ thấy như có sấm sét giáng vào lòng, giọng đột nhiên thấp xuống, “Nghiêm Phong là…… là trung lang tướng của Lũng Hữu Doanh – Lý Lũng Tây ư?”
Dứt lời hắn thấy Lưu Trường Ương trầm mặc không lên tiếng thì biết chính mình đã đoán đúng. Chẳng qua trong lòng hắn vẫn còn bí ẩn chưa được giải đáp nên lập tức hỏi Lưu Trường Ương, “Điện hạ, vì…… vì sao ngài lại không ngại cực khổ giúp…… giúp Lý Lũng Tây cởi bỏ khúc mắc?”
Lưu Trường Ương thưởng thức chén rượu và cười lạnh, “Lý Lũng Tây vẫn mang chút oán giận với tiên hoàng vì chuyện cha hắn bị biếm chức quan. Dù ngoài mặt hắn không chửi bới nhưng trong chính biến năm xưa hắn cũng sống chết mặc bây và chẳng giúp bên nào. Trang tướng quân nói với ta rằng Lý Lũng Tây chỉ muốn quản địa bàn của mình thật tốt và bảo vệ bá tánh một phương, ngoài ra hắn chẳng quan tâm ai là người làm chủ thiên hạ.”
“Hắn vừa không yêu tiền, lại không háo sắc nên muốn hắn đứng về phía ta thì phải dùng một thứ khác để đổi,” hắn nhìn bóng dáng của mình trong chén rượu, “Hắn cần chân tướng của câu chuyện nhiều năm trước.”
“Trang Tử Hộc nói rằng Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-day-mua-bui-ben-kia-ruc-ro/3702573/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.