Tống Mê Điệt tự dưng bị bôi bùn lên mặt thì tức quá, bao nhiêu uất ức trong lòng lập tức bùng nổ. Đầu óc nàng không nhanh nhẹn vì thế nàng không chút nghĩ ngợi đã vồ một đống bùn và ném trả cái kẻ kia, khiến khuôn mặt trắng nõn của hắn dính đầy bùn.
“Tống Mê Điệt.” Không ngờ nàng dám phản kích thế là Lưu Trường Ương chẳng kịp trốn tránh. Hắn miễn cưỡng lùi về sau hai bước nhưng không kịp giữ thăng bằng đã lại ngã vào vũng bùn.
Trong nháy mắt hắn ngã xuống Tống Mê Điệt chỉ thấy đầu mình ong một cái. Nàng đột nhiên nhận ra bản thân vừa làm một việc ngu xuẩn tới mức nào. Vì thế nàng vội túm lấy tay hắn nhưng trong lúc hoảng loạn nàng không những không túm được Lưu Trường Ương mà ngược lại cũng ngã luôn vào vũng bùn. Đã thế nàng còn ngã mạnh lên người Lưu Trường Ương.
Cảm nhận thân thể mềm như bông bên dưới và tiếng hô hấp nặng nề thể hiện sự phẫn nộ của hắn thế là Tống Mê Điệt xoay người lăn qua một bên. Nàng muốn đứng dậy nhưng tiếc là bùn quá trơn, bản thân nàng thì quá hoảng loạn nên thử vài lần rồi lại ngã lăn ra bên cạnh Cảnh Vương điện hạ.
Hai cái tượng đất cứ thế nằm song song. Vừa nhìn qua bọn họ không khác gì hai pho tượng mới đào ra từ lăng mộ của Tần Vương.
“Tống Mê Điệt.” Lưu Trường Ương rít lên, còn chưa biết phải xử lý nàng thế nào thì mây vốn che kín mặt trăng bỗng bị gió thổi tan đi. Sao trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-day-mua-bui-ben-kia-ruc-ro/3702498/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.