🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Nói xong nàng kia đi chợ chọn đồ còn Hắc Bạch Vô Thường cũng không rửa than đá nữa. Bọn họ lập tức trở về âm phủ báo cáo với Diêm Vương. Điện hạ đoán thế nào? Hóa ra sở dĩ kẻ kia có thể sống lâu như thế là vì tên của hắn là cái tên cuối cùng, ở hàng cuối cùng, tờ cuối cùng trong Sổ Sinh Tử. Diêm Vương thì đã già cả mắt mờ nên mới để sót và khiến hắn sống tận mấy trăm năm.”



Nàng nhìn về phía căn nhà trúc chỉ thấy ánh nến đã tắt, hai tầng lầu được ánh trăng phác họa rõ ràng. Nàng nhỏ giọng nói, “Còn ba vị bà bà này…… chắc cũng là do Diêm Vương gia có tuổi, mắt kèm nhèm nên mới để sót chăng?”



“Tống Mê Điệt.”



Giọng Lưu Trường Ương truyền tới từ bên cạnh. Nàng vừa đáp vừa quay đầu đã bị hắn bóp mặt nhéo một cái rõ đau.



“Khi nào thì Bành Tổ biến thành người trong thôn của các ngươi vậy hả? Hôm nay ta đúng là được mở mang đầu óc.”



Tống Mê Điệt đau đến độ nước mắt lưng tròng sau đó nhìn hắn và tủi thân lẩm bẩm, “Bành Tổ là ai? Điện hạ nói tới ai mà sao ta chả quen biết gì hết.”



Lưu Trường Ương buông tay trợn mắt nhìn kẻ ngốc này sau đó dở khóc dở cười mà than một tiếng, “Nguyên Doãn ơi nguyên Doãn, ngươi biết rõ nàng là kẻ ngốc nhưng vẫn coi là thật. Đáng đời ngươi bị người ta coi như chó dắt đi.”



Vừa dứt lời hắn đã đứng lên và bước xuống dưới, không thèm nhìn nàng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-day-mua-bui-ben-kia-ruc-ro/3702485/chuong-35.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.