Nước nhẹ gợn, bóng dáng kẻ kia từ từ biến mất. Từ đầu tới cuối hắn không hề giãy giụa vì thế đây là một cái chết lặng lẽ nhất mà Tống Mê Điệt từng gặp. Nhưng không biết vì sao nó lại khiến lòng nàng sinh ra bất an cực lớn, giống như vô số bong bóng nổi lên trên mặt nước và nổ tung rồi lại mọc lên mãi không thấy điểm cuối. 
“Điện hạ, không thích hợp.” 
Một hộ vệ vẫn luôn đứng phía sau Nguyên Doãn lẩm bẩm một câu sau đó đột nhiên rút đao bên hông ra và bước vội tới chắn trước mặt bảo vệ hắn. Cùng lúc đó hơn mười hộ vệ phía sau vọt lên vây hắn ở giữa, mỗi người đều cầm đao tạo thành một vòng tròn kín. 
Bóng kiếm đan xen, Tống Mê Điệt ở cách đó không xa gần như bị những ánh đao kia dọa hoa cả mắt. 
“Hồ nước có…… có cái gì……” Một hộ vệ cao lớn lắp bắp, giọng nói cứng ngắc giống như một cây cung kéo căng. 
Hai hộ vệ đứng cạnh hồ nước cúi người cẩn thận nhìn một lúc lâu mới sợ hãi cao giọng hét, “Bẩm thống lĩnh, hồ nước này bỗng nhiên nổi bọt nước giống như sôi nhưng nước lại rất lạnh.” Một người trong đó vươn tay thử và lập tức rùng mình, “Nước cực lạnh, giống như sắp đóng băng vậy.” 
“Vớ vẩn, nước sắp kết băng sao có thể…… sao có thể …… sôi?” 
Gã hộ vệ cao lớn bị người phía sau đánh gãy lời. Khuôn mặt Nguyên Doãn trắng bệch lộ vẻ xanh xao, hơi thở cũng hổn hển, chỉ có ánh mắt là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-day-mua-bui-ben-kia-ruc-ro/3702454/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.