"Tuần sau anh có đi chơi Hogsmeade không?" Ginny chớp mắt. "Anh đã rất lâu không đi chơi với bọn em."
Harry cười cười, đi cùng cô bé rời khỏi phòng họp. "Lần sau đi. Anh muốn ngủ ở ký túc xá —"
"Lại ngủ sao, người anh em, cậu sắp ngủ suốt một tuần rồi." Ron đi đến bên cạnh Harry. "Thứ Hai tuần sau hãy đi ngủ, mình đã gọi Dean, Neville và Seamus, ngay cả Luna cũng đi chơi nữa. Đã lâu rồi bọn mình không tập hợp lại đông như vậy."
Gần đây bọn họ vẫn luôn bận rộn thi cử của mỗi người, đúng là rất ít đi ra ngoài chơi với nhau. Harry nghĩ nghĩ rồi gật đầu. "Được rồi, buổi sáng hay là buổi chiều?"
"Buổi chiều. Cậu luôn biết mình không dậy sớm nổi mà." Ron nhăn mặt.
Harry bật cười. Dường như Ron còn muốn nói gì, nhưng Harry thoáng thấy một bóng người lướt qua bên cạnh, vừa thấy ông ấy thì cậu liền bỏ qua câu nói của Ron, nhanh chóng chạy qua.
"Giáo sư Snape!"
Thân người kia dừng lại, ông xoay người.
Harry dừng lại trước mặt ông, cậu há miệng thở dốc, lại nhìn lướt qua xem chung quanh có người không, rồi gần sát vào một chút. "Cảm ơn ông. Chuyện vừa rồi."
Snape hừ một tiếng. Ông khoanh tay trước ngực. "Cho dù hội nghị này vớ vẩn nhàm chán cỡ nào, thì mất tập trung trong hội nghị tuyệt đối không phải là thói quen đáng giá khen ngợi. Trừ chuyện này thì ta nghĩ mình cũng nên nhắc nhở cậu, là bất cứ cái gì có liên quan đến hậu quả khi phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-cang-mau-den/2634120/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.