Ngày hôm sau, đúng là xấu hổ như Harry tưởng tượng.
Ron và Hermione cùng đi phía trước, Luna và Neville tuy không đến mức như hình với bóng, nhưng giữa họ luôn có một loại không khí ái muội, làm người khác không muốn quấy rầy. Sau đó là Ginny cùng Dean. Sau khi thấy Harry, Ginny không nói gì nữa, chỉ khi Dean chọc cô cười thì mới có thể nói ra hai câu. Nên tính ra thì chỉ còn lại Seamus và Harry, mà ánh mắt Seamus luôn quay qua quay lại từ Ginny đến cậu, có lẽ cho rằng tâm tình Harry không tốt, nên cậu ta cũng không dám nói chuyện với cậu.
Nói thật ra, nhìn sự gần gũi của Dean và Ginny, thì không khó nhìn ra giữa họ có sự phù hợp nhất định. Sau chiến tranh, Harry đã từng nghe nói rằng trong thời gian cậu rời trường, thì Dean đã trợ giúp Ginny rất nhiều, họ đã từng rất gần với nhau. Có lẽ khi đó, Harry đã có xúc động muốn đánh thanh niên kia, nhưng bây giờ, khi thấy Ginny cũng không kháng cự với việc Dean tới gần, trong lòng cậu lại cảm thấy vui mừng.
Cậu biết Ginny xứng đáng với những điều tốt đẹp.
Vẫn là ngôi làng cùng đường phố cũ, nhưng lúc này làm "người tự do", họ có một loại khí phách tựa như trời cao mặc ta vùng vẫy, ngay cả tiếng cười cũng lớn hơn nhiều so với bình thường. Nhưng Harry thật sự không có tâm tình cười nói, cậu lúc nào cũng muốn tìm cơ hội nói chuyện riêng với Ginny, để xin lỗi cô, nhưng Dean luôn ở bên cô, làm cậu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-cang-mau-den/2634104/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.