Mùa thu gió cuốn lá vàng, dưới sự đồng ý vui vẻ của Chúc Khải Toàn, Vân Vụ Lai bắt đầu cầm lại sách vở.
Sau khi vào Gia Lam năm lớp 10, Vân Vụ Lai từng mất bốn tháng để nâng thứ hạng trong lớp từ 39 lên 24.
Không phải là thần thánh gì, nhưng cũng được xem là đáng quý.
Vậy mà lần này, khoảng cách từ hạng 39 lên hạng 38 lại giống như một vực sâu khó lòng vượt qua.
Từ cuối tháng mười đến cuối tháng mười hai, suốt hai tháng trời, cô vẫn chỉ đứng ở hạng 39. Dĩ nhiên điểm số có tăng, nhưng khổ nỗi khoảng cách giữa cô và người hạng 38 lại quá lớn.
Nửa năm bỏ bê trước đó không dễ dàng đuổi kịp như vậy, cô đã chuẩn bị sẵn tâm lý nên cũng không quá thất vọng.
Điều khiến cô âm thầm bất an là trạng thái học tập của mình dường như mãi không thể quay về như trước, hiệu suất không đủ cao, sự tập trung cũng kém đi.
Cô có quá nhiều tâm sự.
Chúc Khải Toàn xem bảng điểm của lớp 11/9 trên máy tính trong lớp mình, biết được thành tích của Vân Vụ Lai, cậu liền nhắn tin ngay: “Cũng được.”
Cũng được, chứ không phải không tồi, lại càng không phải rất giỏi. Vân Vụ Lai nghe ra được ngụ ý của cậu, sự phủ nhận của cậu có sức công phá vô cùng lớn, lập tức khiến cô có chút nản lòng thoái chí.
Cô cố gắng gượng cười, trả lời: “Tớ biết rồi, sẽ cố gắng.”
Chúc Khải Toàn không trả lời lại.
Không ngờ chưa đầy hai phút sau, cậu lại chạy đến ngoài cửa lớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-bo-vuc-ly-hon-tang-tang-huu-lang-lang/5207512/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.