+++
Sáng dậy, tôi nhìn đồng hồ, đã sắp tám giờ, bèn lay Lâm Tri Dật đang nằm bên cạnh, "Mau dậy đi, sắp muộn rồi kìa."
Anh ậm ừ rồi lật người ngủ tiếp.
Tôi thấy vậy, gọi tiếp: "Mau dậy đi! Nếu không sẽ thật sự không kịp đấy."
Cuối cùng anh cũng đứng lên mặc quần áo.
Nhìn động tác lề mề của anh, tôi vừa đi về phía nhà tắm vừa dặn anh: "Anh nhanh lên một chút, tốc độ của báo ấy!"
Tôi vào nhà tắm, vừa bóp kem đang định đánh răng, bỗng có người ôm lấy tôi từ phía sau. Tôi nói: "Làm gì vậy? Bây giờ không phải lúc làm chuyện mờ ám đâu."
Anh nói rất nghiêm túc: "Không phải em nói tốc độ của cái ôm sao, đây chính là tốc độ của cái ôm đấy!" [1]
"..."
* * *
Hôm ấy, khi ngồi trên xe buýt đến chỗ làm, tôi cứ nhớ đến cảnh Lâm Tri Dật ôm tôi nói "Đây chính là tốc độ của cái ôm".
Vừa cảm thấy ấm áp, tôi vừa nhớ lại một chuyện khi còn đi học.
Có lần tôi và anh cùng đi dạo trong trường, chỉ thấy gió thu se lạnh, tôi co người lại, thu mình như nhím.
Lúc đó tôi cúi xuống nhìn lá cây dưới chân, trong đầu hiện lên một cảnh trong phim thần tượng: Bình thường khi nữ chính lạnh, nam chính sẽ cởi áo khoác của mình khoác lên người nữ chính.
Đang mơ mộng vẩn vơ, Lâm Tri Dật bỗng vươn tay kéo vai tôi, ôm chặt tôi vào ngực.
Hành động bất ngờ của anh khiến tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-anh-moi-la-ca-the-gioi/2693905/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.