Đến chiều lúc cô tỉnh dậy thì anh vẫn còn ngủ. Cô đưa tay mân mê khuôn mặt anh lúc ngủ say.
" Thật đẹp." \- cô cảm thán.
"Bà xã là khen anh!" \- anh bất ngờ bắt lấy tay cô, lười biếng mở mắt.
" Không phải!" \- cô quay mặt sang chỗ khác.
" Bà xã, nói dối là không ngoan. Anh phải phạt em."
Dứt lời, tên nào đó xoay người, đem cô đè dưới thân. Bắt lấy cánh môi anh đào của cô hôn ngấu nghiến. Anh dùng lưỡi cạy mở hàm răng cô để do thám bên trong. Cánh tay không yên phận luồn vào bên trong áo cô.
"Ưm... không..."\- cô khẽ đẩy anh ra vì hành động không ngờ này.
Anh thấy mặt cô đỏ lên mới miễn cưỡng buông cánh môi xưng đỏ của cô ra.
"Không biết xấu hổ. Đang là ban ngày đó." \- cô khẽ mắng.
" Đây chính là phạt em vì nói dối. Còn cái này là thưởng cho em vì rất biết hợp tác." \- anh cúi xuống cắn nhẹ lên cổ cô.
"Á... anh là chó sao?" \- cô đẩy anh sang một bên.
" Bà xã anh thật thơm." \- anh cười gian tà nói.
"Mau cút cho em." \- cô lấy gối ném vào anh rồi chạy thẳng vào nhà vệ sinh. "Tên chết tiệt, lại dám giở trò này nữa."
Cô mắng anh thậm tệ khi thấy dấu vết đỏ thẫm trên cổ mình. Hôm nay cô mặc áo cổ vuông, làm sao che đây. Cô vớ lấy cái túi cầm tay lấy ra một lọ kem che khuyết điểm.
Cũng may còn có đề phòng, lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-anh-em-khong-can-gia-vo-manh-me/3223387/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.