An Mật Mật thấy Bạch Phong Lãng có vẽ mặt như thế liền đắc ý như bắt được điểm yếu của người khác liền cười chế diễu nói .
" Có phải là tôi nói trúng tâm đen nên anh không biết mở miệng như thế nào đúng không ? Nếu không có gì để giải thích thì chúng ta cùng lên đồn !"
Nói xong An Mật Mật không đợi hắn phản ứng mà nhanh chóng cầm lấy cánh tay rắn chắc của hắn mà tiếng về phía trước , sắc mặt Bạch Phong Lãnh khó coi kèm theo sự căm tức không hề nhẹ mà vung mạnh thoát khỏi sự trói buộc của An Mật Mật .
An Mật Mật thấy như thế liền nở nụ cười lạnh nói .
" Anh đuối lý nên muốn chạy có phải không ? Đúng là giám làm không có gan để nhận uổng công tôi có lòng tốt để cho anh ngủ trên vai của mình !"
Nghe thấy câu nói như bị oan ức mấy nghìn năm này của An Mật Mật thì cho dù là cục đất củng có ba phần nóng tính huống chi là người cao ngạo như Bạch Phong Lãng .
Hắn dùng ánh mắt xem thường nhìn con nhóc trước mặt một vòng rồi chậc lưỡi đánh giá nói .
" Dáng người củng tạm được nhưng hơi nhỏ một tí , có phải là chưa nếm trải mùi vị đời hay không ?"
Nghe thấy lời đánh giá này kèm theo ánh mắt không nể mặt mà xem xét cơ thể mình một cách lộ liễu như thế thì An Mật Mật giây phút này chỉ muốn đấm tên này một cái cho giảm cơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-a-xin-dung-hac-hoa-2/2953860/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.