Ngày xửa ngày xưa, có một thứ theo ngàn năm vẫn không thể nào thay đổi, đó chính là cảm xúc trong trái tim, thứ cảm xúc chân thật mà cho dù có tận lực che giấu cũng không thể nào không cảm nhận được. Ngay từ khi biết nhận thức, nàng chưa từng hiểu cảm giác yêu là gì. Tính tình nàng cổ quái, nào có mấy ai yêu? Vậy mà, hắn lại vì nàng mà tình nguyện làm hết thảy.
Nhân gian đồn đại, đó tất cả cũng chỉ là ám ảnh bởi một chữ yêu. Tiếng yêu này, xuất phát từ tận sâu trong linh hồn của con người. Một tình yêu đẹp là tình yêu được nhận đủ sự bồi đắp từ hai phía. Nhân danh tình yêu, xóa tan đi khoảng cách, kết nối hai linh hồn. Hắn khao khát đón nhận cảm giác thương yêu. Hắn say trong cảm giác khi được ôm ấp nàng vào vòng tay.
Hắn mê luyến mùi hương dịu nhẹ của nàng. Hắn khao khát được cùng nàng trầm luân. Nàng ngọt ngào, tựa như một viên kẹo đường, đầy say đắm, đầy si mê. Hắn có thể cảm nhận được thân ảnh nàng mềm mại, cảm nhận được xúc cảm đầy đặn nơi bàn tay hắn. Đối với hắn, nàng giống như một liều thuốc độc khiến cho lòng hắn loạn, càng loạn lại càng điên cuồng, càng loạn lại càng đam mê.