Edit: Shpdarn
Phòng khách sạn dưới tên Quân Dật đều rất chú trọng đến ánh sáng, trên tủ rượu và kệ sách là một loạt đèn spotlight sáng rực, trên mặt gương trong phòng lắm là đèn LED cảm ứng hình vòng, bên cạnh giường là đèn lồng tre đặt dưới đất, tỏa ra ánh sáng vàng nhu hòa ấm áp lọt qua từng lỗ hổng. Khi hai người chìm trong yên tĩnh, bốn mắt nhìn nhau, dường như trong sự tĩnh lặng này còn có thêm mấy phần tình thú dịu dàng ái muội.
Khoảng cách giữa hai người ngày càng gần, tiếng tim đập cũng có thể nghe được rõ ràng bên tai.
Nam nữ trưởng thành, tiếp đó có xảy ra chuyện gì dường như cũng là hợp tình hợp lý.
—— Nếu như, bụng Quý Minh Thư không đói đến nỗi kêu gào.
-
Cho đến tận ngày hôm sau rời giường, tiếp tục đi tham gia ghi hình chương trình, Quý Minh Thư vẫn còn suy nghĩ đến chuyện tối qua.
Tràn ngập trong đầu cô đều là hình ảnh hai người bốn mắt nhìn nhau chuẩn bị hôn, với chuyện cái bụng kia của mình lại không biết cố gắng mà kêu lên, trong vô thức lại cảm thấy hối hận, thậm chí cô còn không nhìn được mà tưởng tượng ra trọn vẹn những chuyện xấu hổ mà đáng lẽ sẽ xảy ra sau đó.
"Minh Thư, Minh Thư?" Phùng Viêm gọi cô hai tiếng, "Cô đang cười một mình cái gì vậy? Xuống xe thôi."
Nhan Nguyệt Tinh nghe vậy cũng liếc cô một cái, biểu cảm hơi có vẻ khinh thường, thấy camera vẫn chưa mở lên, cô ta cũng lười diễn, quái gở nói một câu: "Phát xuân*!"
(*) Phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-toi-trung-thanh/955025/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.