Editor: Shpdarn
Giọng nói này không cao không thấp, hơi trầm xuống còn mang theo sự trầm tĩnh quen thuộc.
Trong đầu Quý Minh Thư nổ ầm một cái!
Sao có thể?
Sao anh ta lại ở đây?
Dường như chứng minh cho cô thấy là có thể, Sầm Sâm lại gõ cửa, nói: "Nếu còn không mở, tôi sẽ gọi người đến mở hộ đấy."
"Đừng!" Quý Minh Thư phản xạ có điều kiện, mở miệng ngăn lại.
Lúc này Tưởng Thuần cũng nhảy vào phụ họa, hướng vào WC nam hô: "Quý Minh Thư, có thể ra được rồi! Chồng cô đã thu dọn hiện trường rồi, bên ngoài không có ai!"
"......"
Lạy hồn, so với việc để tên cẩu nam nhân này nhìn thấy bộ dạng chật vật của cô bây giờ, cô thà là lúc anh ta chưa tới bất chấp lao ra ngoài còn hơn, hoặc là trực tiếp ấn nút xả bồn cầu rồi theo đó mà trôi đi, từ đó bốc hơi khỏi nhân gian có được không?!
Cái cô này canh bên ngoài lâu như vậy, đã không giúp được gì thì thôi đi, thế mà lại còn đưa cái người cô không muốn chọc vào nhất tới đây xem trò cười! Cô rốt cuộc đang làm gì vậy hả? Não rơi đâu rồi?? Thất tình còn tự debuff* giảm trí tuệ à???
(*) Debuff: Một thuật ngữ trong game, là hiệu ứng hay trạng thái bất lợi cho nhân vật. Ví dụ như hiệu ứng bị trúng độc, giảm phòng thủ, mất khả năng bơm máu, bị làm chậm, bị mù...
Sầm Sâm hiển nhiên không phải là người kiên nhẫn cho lắm, thấy cô mãi không lên tiếng, cũng không có động tĩnh gì, anh liền chuẩn bị gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-toi-trung-thanh/955002/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.