Phùng Liễm Thần đã phần nào miễn nhiễm với chuyện này, không biết xấu hổ, coi như gió thoảng qua tai, chỉ lười biếng ngáp dài rồi nhắc Đàm Sĩ Chương gọi lại cho mẹ.
Hai giây sau, Đàm Sĩ Chương mới tỉnh táo lại, y ngồi dậy, cầm điện thoại rồi đi ra phòng khách.
Y gọi điện xong quay lại, cả người lạnh cóng, lại kéo chăn chen lên giường nằm, nhưng bị Phùng Liễm Thần lôi ra ngoài, bắt tay vào việc.
Việc ở đây là tổng vệ sinh toàn bộ ngôi nhà.
Tết Nguyên đán chỉ có vài ngày nghỉ, năm nay Phùng Liễm Thần sẽ khởi hành từ Uyển Thành, anh có thể về thẳng quê nhà, không cần phải đi đường vòng sang đây. Thời gian nghỉ ngơi của người lao động vô cùng quý giá, thay vì lãng phí, thà rằng về quê ở nhà bà nội hưởng thụ thêm vài ngày.
Còn với Đàm Sĩ Chương, những ngày lễ tết mới là lúc không được vui chơi. Nhà họ Đàm có rất nhiều họ hàng phải thăm nom, phải tế tổ, dâng hương, địa vị của y hiện nay trong gia tộc còn rất quan trọng, khiến y bận rộn gấp mười lần Phùng Liễm Thần. Hai người họ thực ra rất khó gặp nhau trong suốt kỳ nghỉ Tết. Giống như mọi cặp đôi yêu xa khác, thời gian xa nhau vẫn nhiều hơn.
Đàm Sĩ Chương vén mái tóc rối của mình ra sau, lấy dây cột tóc trên tủ đầu giường, cột đuôi tóc thành một bó.
Tổng giám đốc tập đoàn say rượu tỉnh dậy, đang bận gấp quần áo và thay ga trải giường tại nhà cấp dưới. Phùng Liễm Thần vừa giũ chăn vừa nhớ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-toi-dac-luc-hoang-dong-ta-luan/5021463/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.