Đàm Hạo Dương chăm chú nhìn anh, hít một hơi thật sâu: "Đúng là đã lâu không gặp."
Phùng Liễm Thần làm như không có chuyện gì xảy ra, cũng như chưa từng lục đục với nhau, bắt tay gã. Giữa họ cũng không còn gì để nói nữa.
Phùng Liễm Thần vẫn mỉm cười, tiếp tục nói chuyện công việc với sếp Cao, nhắc đến buổi trình diễn thời trang mùa xuân sau Tết của tập đoàn Hồng Hải. Ban đầu dự án hợp tác này là do họ liều mình giành về, nên tất nhiên đều rất quan tâm đến nó.
Chẳng qua là dự án không mấy liên quan đến Đàm Hạo Dương, gã cũng không muốn xen vào, chỉ đứng một bên, thỉnh thoảng lại liếc nhìn Phùng Liễm Thần. Ánh mắt của gã không dừng lại lâu trên khuôn mặt Phùng Liễm Thần, mà dường như nhìn chằm chằm vào chiếc ghim vàng trên ve áo vest của anh rồi thả hồn lên mây.
Cuối cùng, Phùng Liễm Thần lại không quên đẩy phó phòng trẻ tuổi tiến lên: "Đây là thành viên trẻ cốt cán của chúng tôi đấy, Tiểu Lục."
Sếp Cao bị lão thị, nheo mắt đẩy cặp kính đồi mồi lên: "Lục..."
Cậu chàng vội vàng chủ động tự giới thiệu: "Là Lục Văn Tài ạ."
"Tên hay đấy, văn võ song toàn, hiếm thấy ai được sếp Phùng coi trọng như cậu, cứ tiếp tục phát huy nhé."
Lục Văn Tài liên tục cúi đầu khiêm nhường, nói rằng còn nhiều điều phải học. Cậu ta theo cấp trên về trụ sở chính, hầu hết các giám đốc điều hành cấp cao trên tập đoàn đều có vẻ rất thân thiện. Nhưng tốt ở chỗ Lục Văn Tài tự biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-toi-dac-luc-hoang-dong-ta-luan/5021461/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.