Ai mà ngờ một giờ sau, cậu nhân viên kia lại tìm đến gõ cửa, bên trong dứt khoát không thèm trả lời.
Đàm Sĩ Chương vừa mới qua khoảng lặng sau c*c kh*** thì lại bắt đầu dằn vặt, động tác dữ dội hung ác, dường như không biết mệt, cũng hoàn toàn không thể thỏa mãn.
Phùng Liễm Thần nghe thấy tiếng cửa văn phòng kêu vang liên hồi. Người xin chữ ký là một nhân viên của phòng Marketing, thấy đến thời gian thì quay lại, chắc nghĩ lãnh đạo không có ở văn phòng nên dần có ý định bỏ cuộc, nhưng vẫn còn gõ mãi: "Sếp Phùng? Sếp Phùng?"
Tường không cách âm, cậu ta ở bên ngoài lẩm bẩm, bên trong có thể nghe rõ: "Thật sự không ở đây? Kỳ lạ, còn có thể đi đâu được nữa?"
Phùng Liễm Thần nghiến chặt răng, không dám thở mạnh. Một bàn tay to lớn che miệng anh lại, Đàm Sĩ Chương cúi thấp người hơn nữa, thở nhè nhẹ vào tai anh. Trong lúc ngất ngây, khuỷu tay đập vào tập tài liệu bên cạnh khiến nó rơi xuống đất bịch một tiếng. Phùng Liễm Thần hồn bay phách lạc, vặn vẹo thân thể muốn vùng vẫy, nhưng lại bị đè chặt xuống.
Tiếng đập cửa rầm rầm hồi lâu cuối cùng cũng thu hút sự chú ý của nhân viên khác bên phòng kế toán: "Làm gì vậy Tiểu Nguyễn? Cửa của chúng ta mỏng lắm, cậu đập thêm vài lần nữa thử xem, nó mà sập thì cậu tự trả tiền sửa chữa đấy."
"Chị Sử, vừa rồi chị ở tầng này phải không? Có thấy sếp Phùng không?"
"Tôi nghe thấy tiếng ồn nên mới lên đây, còn tưởng có cướp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-toi-dac-luc-hoang-dong-ta-luan/5021459/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.