"Nếu định đàm phán thì phải làm sao cho ra đàm phán chứ, không muốn chơi mà cố tình gây sự, làm mất thời gian của mọi người." Luật sư Triệu càu nhàu: "Chơi được thì chơi, không chơi được thì thôi, tôi ghét nhất là mấy chuyện mất thời gian, tên đó có biết tôi tính bao nhiêu tiền một giờ tư vấn không?"
"Nhưng hiện giờ có vẻ như chỉ một mình La Khải Sâm không muốn chơi, Steven chưa chắc đã nghĩ như vậy." Phùng Liễm Thần nói.
Hai người lên sân thượng hút thuốc, luật sư Triệu cầm bật lửa châm một điếu cho Phùng Liễm Thần. Lần cuối cùng họ trò chuyện như thế này là sau đám tang của Đàm Nho vào năm ngoái. Bấy giờ luật sư Triệu còn khen Phùng Liễm Thần sắp một bước lên mây, Phùng Liễm Thần nói là chưa chắc. Mà cũng không sai, kết quả cuối cùng thì đúng là anh được thăng chức, nhưng quá trình này đầy rẫy những biến cố gập ghềnh, nói ra cũng đáng thổn thức.
Phùng Liễm Thần nói tiếp: "La Khải Sâm này chỉ là CEO trụ sở châu Á - Thái Bình Dương của Hồng Hải chứ không phải hoàng đế, quyền lực của anh ta có lớn tới đâu cũng không phải là tuyệt đối. Ngay cả tổng giám đốc độc tài nhất cũng phải nghe ý kiến của Hội đồng Quản trị, chứ đừng nói đến phải cân nhắc ý định của trụ sở chính bên Mỹ, châu chấu đá xe, không thể hợp tác thì phải có lý do giải thích tại sao không được, anh ta làm như vậy dường như là đang cố đổ lỗi cho chúng ta."
Luật sư Triệu tất nhiên hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-toi-dac-luc-hoang-dong-ta-luan/5021436/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.