Sau khi rời McDonald's, Phùng Liễm Thần đi đường vòng đưa Lâm Thi Như về nhà trước. Hôm nay đến đây là hết, cả hai đều không có ý định quay lại công ty tăng ca, người khỏe đến mấy cũng cần nghỉ ngơi.
Đang đứng chờ đèn đỏ, Trương Viễn Sơn gọi đến: "Cậu khỏe không, lâu rồi chưa đi chơi, vẫn chưa xong việc à?"
Phùng Liễm Thần ậm ừ, rồi trả lời qua tai nghe Bluetooth: "Nhưng sẽ nhanh thôi, một thời gian nữa là xong."
"Hiểu rồi hiểu rồi, quý nhân đang bận." Trương Viễn Sơn nói: "Tôi đi ăn xiên nướng với bà chủ San đây, lần này không rủ cậu nữa, lần sau gặp."
Khi về đến cổng khu dân cư, đồng hồ điện tử trên chốt bảo vệ chỉ 6 giờ 30 phút, đèn đường vừa mới bật sáng, mùi thơm của đồ ăn lan tỏa khắp không gian. Khóa xe xong, Phùng Liễm Thần đi ngang qua hồ nước nhân tạo, gió nhẹ thổi qua, anh dừng lại, rồi vào trong đình ngồi một lát.
Vừa ngồi xuống thì đột nhiên bị tấn công, một cục lông huỳnh huỵch lao ra từ trong bụi cỏ, cả người mềm mại đáp lên đôi giày của anh. Nhìn kỹ hơn, là một con mèo Ragdoll, bẩn thỉu bụi bặm, giống một nhóc đáng thương không ai yêu, đang nhẹ nhàng kêu meo meo với anh. Phùng Liễm Thần nhìn xuống nó, mèo duỗi chân ra, yếu ớt kéo ống quần anh.
Một người phụ nữ gần đó tìm đến, đang gọi "Mimi", tay cầm một hộp đồ ăn mang về cũ nát chứa đầy thức ăn thừa. Mèo nhào đến hít hà, chị ta đẩy hộp đồ ăn vào góc, nó chậm rãi bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-toi-dac-luc-hoang-dong-ta-luan/5021415/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.