Một ly trà bưởi mật ong đặt trên bàn đầu giường. Ký ức của Phùng Liễm Thần trở về, hình như là sáng nay khi Đàm Sĩ Chương đến hỏi mật khẩu của anh thì mang vào cùng. Lúc đó anh quá buồn ngủ, bèn đẩy lên chiếc bàn cạnh giường, nhắm mắt lại rồi mơ màng ngủ thiếp đi.
Ly trà đã nguội lạnh, Phùng Liễm Thần chẳng bận tâm, cầm lấy uống một hơi, rồi thay chiếc áo nhăn nhúm xộc xệch ra.
Anh đứng dậy đi ra phòng khách, nhìn quanh, nghe thấy tiếng động phát ra từ phòng làm việc, là Đàm Sĩ Chương đang ở trong đó.
Khi Phùng Liễm Thần đẩy cửa bước vào, y đang ngồi ở bàn làm việc, nghiêm nghị chống cằm. Bàn ghế được đặt dưới cửa sổ, quay lưng về phía cửa ra vào, màn hình máy tính xách tay cũng hướng ra cửa, âm lượng loa được vặn rất nhỏ. Trong không gian yên tĩnh, những tiếng động quái dị trở nên rõ ràng lạ thường, tiếng thở yếu ớt vọng vào tai.
Nhận ra nội dung video mà y đang xem, Phùng Liễm Thần sững người tại chỗ. Cảnh tượng này có cảm giác quen thuộc đến kỳ lạ, như thể người trước mắt đã biến thành Đàm Hạo Dương không đứng đắn, khiến anh mất đi khái niệm thời gian. Nhưng rồi anh lập tức nhớ ra đây chính là máy tính của mình.
Đàm Sĩ Chương nhấp chuột bấm dừng trên cửa sổ trình phát: "Xin lỗi, tôi không có ý tò mò về đời tư của cậu."
Phùng Liễm Thần dường như vẫn chưa tiêu hóa được: "Đời tư của tôi?"
Đàm Sĩ Chương rụt tay lại: "Vừa tìm kiếm tên file, kết quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-toi-dac-luc-hoang-dong-ta-luan/5021410/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.