Đàm Hạo Dương tìm chỗ đậu xe ở trung tâm thương mại, chân gã bước dài, Giang Nhất Miên thấp lùn, phải chạy theo cả một đường. Khi bọn họ đến chỗ cửa hàng thì Đàm Sĩ Chương đang đứng trước nói chuyện với Phùng Liễm Thần và cửa hàng phó. Áo nỉ đen đã tháo chạy được một lúc rồi.
Nhưng Giang Nhất Miên không ngờ rằng chuyện khác không lộ, lại bị sếp trực tiếp bắt gặp mình trốn việc. Đàm Sĩ Chương là giám đốc thiết kế của tập đoàn, Giang Nhất Miên chỉ là một trợ lý thiết kế nhỏ, mối quan hệ giữa một lãnh đạo cấp cao với một tên lâu la.
Dạo này Giang Nhất Miên đắc ý vênh váo quá mức, từ ngày Đàm Hạo Dương thành tân chủ tịch, hắn có cảm giác như mình thoáng cái đã lên chức thái tử phi, không khí mà hắn hít thở trong công ty cũng thật khác biệt. Nhược điểm duy nhất là bộ phận của hắn lại nằm dưới quyền quản lý của Đàm Sĩ Chương, mà Đàm Sĩ Chương không phải là người biết nể nang ai. Theo bản năng, hắn định trốn sau lưng Đàm Hạo Dương, nhưng rồi nhận ra vô ích nên đành phải xốc lại tinh thần, đi theo tới đó.
Đàm Hạo Dương cười đùa cợt nhả: "Trợ lý Phùng, không, cửa hàng trưởng Phùng chứ, tình hình kinh doanh ở cửa hàng thế nào rồi?"
Phùng Liễm Thần mặc kệ lời chế nhạo của gã. Đàm Sĩ Chương nhìn sang Giang Nhất Miên: "Cậu đến đây làm gì?" Một khi không còn ở trước mặt khách, nụ cười trên khuôn mặt y sẽ biến mất như làm ảo thuật, để lộ vẻ lạnh nhạt vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-toi-dac-luc-hoang-dong-ta-luan/5021389/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.