"E hèm, là ba đưa Út Hà lên đó. Ý kiến gì à?"
Ba chồng tôi hắng giọng, ông nhìn chồng tôi mà mặt giống như kiểu xem xem anh muốn nói gì ấy. Phúc cau mày nhìn ba chồng, rồi lại quay sang tôi, tôi rúm lại ngồi một góc chứ hó hé nổi gì.
"Lên này không ai lo thì sao ba?"
"Không ai lo thì mày lo. Chớ nói nhiều, ba cho nghỉ đó, đưa con bé đi chơi đi."
"Nhưng mà..." Phúc như khó xử.
"Đi đi, đừng cản trở ba làm việc. Chăm không tốt thì đừng về."
Ba chồng tôi cứng rắn, Phúc mới nghe lời đưa tôi đi, đúng thật thì như lời ba chồng nói là anh đi làm, vậy mà tôi còn nữa tin nữa ngờ, hôm nay được chứng kiến, tôi tin rồi. Anh thay đồ rồi dẫn tôi xuống dưới đường đỗ xe, tôi thấy chiếc xe sang mà ngớ ra, không ngờ anh lại có xe sang như này. Con này cũng gọi là loại đắt tiền ấy chứ, Phúc thấy tôi trố mắt thì nói:
"Em có say xe không?"
Tôi nhìn anh, khẽ gật đầu. Tôi bị say xe nặng lắm, hồi sớm đi với ba chồng tôi ráng lắm mới không để ông thấy bộ dạng thảm hại của tôi, chứ mới lên mà ngồi nữa chắc tôi nôn chết lâm sàn quá. Phúc trầm ngâm một hồi, nhìn ngó xung quanh, sau đó đi đến ấn dụi cái đầu của tôi:
"Chờ anh lát."
Anh đi đâu đó, tôi nhìn rồi chờ anh quanh lại. Phúc quanh lại với bên cạnh là chiếc xe đạp khá được, nhìn thì không giống xe mới, hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-tinh/3469148/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.