Thấy chị vui như thế thì tôi cũng vui, nói sao giờ, tự dưng ai bảo chị cũng tên Hà nên tôi thích hơn.
Tôi đi lại bên ghế đá, ngồi xuống, chị thấy tôi nên nhìn, mặt cũng vui vui, tôi hỏi:
"Ủa, sao chị vui dữ vậy. Bộ hôm nay có chuyện gì vui hả chị?"
Chị Ba cười hiền, chị nhìn tôi rồi bảo:
"Thì vui thật, hôm nay chồng chị về sớm để đưa chị đi sắm đồ cho chị với bé, không vui sao mà được."
"Trồì ôi, nhìn mà vui thay chị á. Ráng đi lại nhẹ nhàng nha chị, thai mới, an toàn là trên hết."
"Ừa, chị cảm ơn Út Hà nè."
Nghe chị nói lúc trước, thì bé này là bé đầu của hai vợ chồng chị. Dù bên nhau đã năm sáu năm, khó có con nhưng hai người vẫn vui vẻ và yêu thương nhau như thuở ban đầu vậy, nghĩ mà vui lây, tôi cũng muốn như thế này này. Chị Ba thì đẹp lắm, tôi phải gọi trong nhà là Phúc với chị Ba là đẹp nhất, sở hữu làn da trắng nhỉn hơn một chút với người khác. Đặc biệt là cái mũi, cao không thấy chân trời, sống mũi thẳng tấp, đôi mày đẹp chết lòng người, nét nài lại đầy đặn phúc hậu. Chị Ba cười vui, đôi môi đỏ mọng, bảo với tôi:
"Mà em ấy, cũng thêm một đứa với thằng Út đi. Tài sản không chia nhiều thì chị cho hai em."
Nghe chị Ba nói mà tôi ngại chết, hai tai đỏ hỏn, nhưng rồi lại khó hiểu, thường thì có con cái cháu chít phải hưởng nhiều tài sản hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-tinh/3469143/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.