Đã bốn ngày Cố Tu Nghĩa không được ôm Kỷ Nguyễn ngủ.
Hắn bắt đầu ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.
"Thế rốt cuộc cậu đã làm gì người ta?"
Trong phòng nghỉ rộng rãi, ánh nắng lúc cuối xuân đầu hè rực rỡ xuyên qua cửa sổ sát đất chiếu vào, bao trùm nội thất trong phòng, trong không gian dường như ngập tràn mùi nắng.
Người đàn ông ngồi trên ghế sô pha màu lam nhạt, lưng đưa về phía cửa sổ, cả người như có một vầng sáng bao quanh, mà giữa mày lại u ám tối tăm, mặt ủ mày chau.
Lý Tuy An bưng hai cốc cà phê đặt lên bàn tròn, sau đó thong thả ngồi xuống phía đối diện Cố Tu Nghĩa, vừa uống cà phê vừa đánh giá biểu tình của Cố Tu Nghĩa —— hiển nhiên là bộ dáng khốn đốn ưu sầu vì tình.
Hắn chống khuỷu tay trên bàn, mỉm cười: "Sao? Đã xảy ra chuyện gì? Nói ra tôi cười... tôi giúp cậu phân tích." (*)
(*) 说出来我乐......我帮你分析分析: anh Lý chắc định nói là "Nói ra tôi vui với" =))
Cố Tu Nghĩa liếc nhìn hắn một cái, chậm rãi bưng cốc cà phê lên uống một ngụm liền cau mày: "Sao lại là cà phê gói?"
"Không thì lấy đâu ra?" Lý Tuy An nói: "Nơi này là bệnh viện, khoa bọn tôi bận tối mắt tối mũi, nào có ai rảnh mà xay cà phê, đừng có đòi hỏi."
Cố Tu Nghĩa thờ ơ nhìn lại hắn.
Lý Tuy An không thèm để ý, cười ra tiếng: "Hù ai đấy, ngài đặc biệt chạy tới chỗ tôi không phải để học hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-thu-khiem-thinh-quyet-dinh-buong-xuoi-bong-duoc-yeu-thuong/2710842/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.