Một hôm Khánh Minh sang dạy toán cho Hạ Chi, dạy xong rồi nhưng có người vẫn chẳng chịu về. Ai đó đang ngồi tại chỗ nhìn bình sao giấy đầy suy tư, cũng bởi vì hình như hắn nhìn thấy số ngôi sao bằng giấy nhám đã nhiều hơn một chút rồi. Với việc này, hắn âm thầm đắc ý trong bụng.
Cũng bởi vì Khánh Minh biết công dụng của hai loại giấy mà cô bé kia nói, giấy bóng là kể xấu, còn giấy nhám là để nói tốt về hắn đấy. Ờ thì, lần trước, hắn lén trộm cô bé ấy hai ngôi sao nên đã phát hiện ra.
Ngôi sao thứ nhất bằng giấy bóng: “Cái đồ không chung thủy, thấy ghét.” (Bên cạnh là hình vẻ cái mặt khóc)
Ngôi sao thứ hai bằng giấy nhám: “Có đôi lúc, anh cũng quan tâm mình. Nhưng mà chỉ ít ít thôi.”
Thật lòng thì, Khánh Minh có chút thắc mắc về nội dung của ngôi sao thứ nhất, hắn không rõ liệu “cái đồ không chung thủy” và “cái đồ lăng nhăng” mà ai kia hay mắng hắn có phải là một hay không? Có phải lúc ghi ngôi sao ấy là khi cô bé kia hiểu lầm hắn có bạn gái hay không nữa? Nếu thật không phải thì lại là cái gì nữa đây? Nhưng mà tiếc là Khánh Minh vẫn chưa có cơ hội để hỏi, và đặc biệt là càng không thể cho ai kia biết việc hắn lén trộm sao nữa chứ, chắc chắn lẽ sẽ bị dỗi không nhìn mặt nữa cho xem.
Mãi một lúc sau, khi mà Hạ Chi đã chép bài xong mà cô bé vẫn thấy anh ngồi yên ở đấy.
“Sao anh chưa về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-tho-khong-an-ca-rot/365236/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.