"Bây giờ em muốn sao?” Khánh Minh tức giận nói.
“Muốn sao là muốn sao? Đây không muốn sao cả. Chẳng qua chỉ là có qua có lại thôi.”
Giọng Hạ Chi cũng mang đầy mùi thuốc súng, cô bé cũng tức không kém cái người nào đó, rõ ràng là anh chọc người ta trước mà bây giờ lại chuyển sang trách người ta, anh lấy ảnh dìm của cô ra dọa xong đến lượt cô cũng làm vậy thì anh không vừa lòng, đúng là cái đồ đáng ghét mà.
“Em có chịu bỏ ngay cái kiểu xưng hô kỳ cục đó không?”
Khánh Minh nói xong liền đưa tay ra cốc lên đầu Hạ Chi một cái, vốn là hắn cũng không dùng sức mấy, chỉ đánh yêu thôi, nhưng nhóc con kia rất biết cách ăn vạ, ai đó ngay lập tức ôm đầu, bất bình hét ầm lên, còn cả gan lớn tiếng cãi lại.
“Thì làm sao? Nói chuyện với kẻ thù mà phải lịch sự nữa hả?”
“Kẻ thù? Bây giờ anh lại lên hàng kẻ thù luôn rồi à?”
"..."
Hạ Chi không đáp nữa, cô bé bực mình anh quá rồi, chỉ hừ một tiếng rồi ngoảnh mặt đi. Có người thấy thế lại càng bực dọc, vội đưa tay nắm lấy cằm con nhà người ta kéo về phía mình.
“Có phải em càng lúc lại càng khó bảo hơn rồi không hả?”
Hạ Chi vẫn không đáp, bởi vì trong lòng cô bé bây giờ vừa tức anh, mà lại còn vừa chua hơn cả ăn chanh nữa, đúng rồi, người nào đó của anh mới dễ bảo cơ, lại còn xinh xắn quá chừng.
Hôm nay cục bông nhỏ ghét anh cực kỳ, cũng cực kỳ, cực kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-tho-khong-an-ca-rot/365199/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.