“Khánh Minh ơi! Con bé Hạ Chi nó... đâu... đâu rồi...”
Mẹ Hà vừa đẩy cửa phòng thằng con trai nhà mình, rồi như bất động khi nhìn thấy bé con mà bà muốn tìm đang nằm trên giường... à không, là đang nằm trên người đứa con trai nọ.
Phòng ngủ lộn xộn, chăn gối vứt lung tung, cảnh tường trên giường thì...
???
Cái tình huống này lại là sao nữa?
Đầu mẹ Hà bắt đầu xẹt qua mấy hình ảnh cực kỳ khủng bố làm cho bà cũng quên mất ý định ban đầu.
“Hai... hai đứa đang làm gì vậy?” Mẹ Hà ngập ngừng hỏi.
“...” Bầu không khí bỗng rơi vào trầm tư.
Qua vài giây, bà hắng giọng mấy tiếng, lại xem như không nhìn thấy gì kỳ lạ, bình tĩnh hết mức mà lên tiếng.
“Hai đứa... thức rồi thì mau chuẩn bị đi học đi, muộn học bây giờ.”
Cả hai vẫn ngơ ngác, đồng loạt gật gù.
Mà Hà cũng gật gật rồi cứ thế đi ra ngoài.
Bà vừa rời khỏi, có người mới kịp định thần lại mà nhảy khỏi người kẻ đáng ghét nọ. Hạ Chi thừa cơ giật lại điện thoại của mình, phụng phịu đi ra khỏi phòng, rồi như nhớ ra gì đó cô bé quay đầu hậm hực nhìn anh, sau đó đi vòng qua giường ôm bé thỏ bông đi về phòng.
“Sao em bảo uncrush mà còn để mật khẩu như vậy?”
Khánh Minh nói với theo.
Hạ Chi vẫn chưa hiểu gì.
Mật khẩu?
Mật khẩu điện thoại của cô bị làm sao?
“Mật khẩu là ngày sinh nhật của anh.”
Thấy mặt cô đang nhăn nhó suy nghĩ, có người tốt bụng vạch trần bí mật nhỏ mà hắn vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-tho-khong-an-ca-rot/365181/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.