Mỹ Ly nhìn quanh phòng nghiên cứu gì đó, nghĩ nghĩ rồi cô đi đến cạnh cửa sổ, đưa mắt nhìn xuống khung cảnh dưới lầu. View bên này không được đẹp lắm, bởi vì đối diện nó là nhà vệ sinh. Lúc này là giờ tan trường, trời dần tối, tất cả các lớp đều đã về hết, cảnh bên dưới vắng vẻ chẳng còn ai.
Cô cởi giày, co chân giẫm lên ghế rồi ngồi lên trên bàn học, mắt nhìn xuống, khi bàn chân chạm đến khung cửa sổ cô chợt dừng lại, thầm tính toán một chút.
Câu hỏi được đặt ra là: "Nếu khoảng đất rộng bên dưới được làm từ bê tông cứng ngắt, cộng thêm vị trí hiện tại là lầu ba… Thì khi nhảy từ cửa sổ xuống liệu có chế.t hay không?"
Mạng dữ liệu chạy bằng cơm xoay vòng vòng trong đầu Mỹ Ly, chỉ mất vài giây cô đã có đáp án.
Đáp án "Từ chế.t. đến bị thương!"
Trong vài giây sau nữa, Mỹ Ly cũng đã tự tưởng tượng luôn đến cảnh cô nằm trên vũng má.u đỏ tươi, cả người thương tích đầy mình bất tỉnh nhân sự, tàn tạ hết chỗ nói.
Nghĩ vậy rồi cô hèn mọn leo xuống từ bệ cửa sổ, ủ rũ nằm rạp xuống bàn.
Mỹ Ly không hề biết rằng, người còn lại trong phòng từ nãy đến giờ thấp thỏm không yên, điện thoại trên tay đã tắt màn hình để úp xuống bàn, nhìn cô leo xuống từ bệ cửa mà âm thầm thở phào một hơi.
Mỹ Ly nằm một góc tại cái bàn cuối lớp ở cạnh cửa sổ, chôn mặt vào hai cánh tay. Gia Khiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-tho-khong-an-ca-rot/1897804/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.