1.
"Ai đó?"
"Ai ở bên đó vậy?"
...
Tiêu rồi.
Rõ ràng cả nhà thầy Khương đều ra ngoài rồi, sao lại có người ở nhà thế này?
Tôi vừa mới trộm được nửa con gà, hốt hoảng nhảy vào chum gạo trốn.
Giọng con gái thánh thót càng lúc càng gần.
Qua khe hở trên nắp chum, tôi thấy một mảnh áo màu hồng cánh sen dừng lại cạnh chum gạo.
Bất thình lình nắm chum bị mở ra, tiếng con gái ranh mãng vang lên: "Tìm thấy cậu rồi nhé!"
Tôi hốt hoảng ngẩng đầu.
Va phải vào một đôi mắt trong veo sáng ngời.
Cô ấy rất xinh, còn tôi thì mặc bộ đồ rách tả tơi, tay còn ôm nửa con gà trộm của nhà cô ấy.
Bị cô ấy nhìn chằm chằm, tôi đột nhiên thấy quẫn bách vô cùng, thẹn quá hóa giận, xô cô ấy một cái nhảy ra khỏi chum gạo.
Tôi định bỏ chạy thì cô ấy đã chặn đường tôi.
"Không được đi! Dạo này bác Lý bà Trương đều than có kẻ ăn vụng đồ ăn nhà mình, chắc là cậu đúng không?"
Tôi hung hăng trừng mắt nhìn cô ấy: "Mắc mớ gì tới cậu!"
Nói xong, tôi thuận tay cầm con d.ao pha.y quay sang nhìn cô ấy.
"Thả tôi đi, nếu không... Nếu không tôi..."
"Cậu định làm sao?"
"Cậu không sợ à? Tôi là người xấu đó."
Cô gái mở to mắt đánh giá tôi: "Lần trước tôi thấy cậu chia bánh bao cho mấy đứa nhỏ ăn mày, hơn nữa tôi thấy cậu đẹp trai như thế này cơ mà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-thich-khach-toi-am-sat-anh-di-ne/2985615/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.