Edit: Ry
Khi Túc Lê tỉnh lại lần nữa đã là sáng sớm, trời bên ngoài vừa hửng nắng. Cậu nghiêng đầu thấy Ly Huyền Thính, cảm giác sức lực mới trở lại, bụng vô thức kêu òng ọc, khiến hắn chú ý.
"Tỉnh rồi à?" Ly Huyền Thính giơ tay sờ trán cậu: "Vẫn hơi ấm. Có đói không?"
"Không sao." Túc Lê biết tình trạng của mình, sốt là do linh lực tuần hoàn trong cơ thể, mà cậu vốn dư thừa hỏa linh, chút nhiệt độ ấy có là bao.
Ly Huyền Thính hỏi lại: "Có đói không?"
"Có." Túc Lê thành thật nói: "Người cảm giác như không có chút linh lực nào."
Ly Huyền Thính bèn đặt sách xuống: "Chờ chút, để ta đi làm gì đó cho ngươi ăn."
Nói rồi đẩy cửa ra ngoài.
Túc Lê nằm trên giường thêm vài phút, cảm giác nằm lâu người cũng khó chịu, bèn ngồi dậy trèo xuống giường. Lúc đáp đất còn bị run chân, mất một lúc mới đứng vững được. Khả năng điều khiển cơ thể trở lại, cậu kiểm tra tình trạng của mình, xác định không có vấn đề gì thì ra ngoài.
Phòng khách rất yên tĩnh, phòng bếp có tiếng động.
Túc Lê không thấy Ly Huyền Thính ở phòng khách, bèn đi sang bếp, nhìn thấy hắn bắc ghế đứng lên, loay hoay trên bàn bếp pha sữa cho cậu. Một tay hắn áp vào bình sữa, dường như là kiểm tra nhiệt độ. (Editor: Sao mà cưng thế này huhu, bé nhỏ chăm bé út ít.)
"Ngươi biết làm cái này từ khi nào vậy?" Túc Lê ngửi được mùi thơm quen thuộc, rất bất ngờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-phuong-hoang-duoc-ca-nha-yeu-chieu/3730784/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.