Edit: Ry
Các tu sĩ đang do dự không biết có nên mang ghế tới cho Túc Lê không, cửa phòng học bên kia bỗng mở ra, cô giáo đi ra đưa tiểu tiên sinh của họ vào.
Lớp mẫu giáo lớn đang học, cô giáo phụ trách đang đàn piano thì nhìn thấy nửa cái đầu nhô lên từ cửa sổ, chốc chốc lại thập thò một đôi mắt trong veo. Cô giáo nhận ra ngay là cậu bé ở phòng học đặc biệt phía trong cùng. Mấy hôm trước hiệu trưởng còn dặn họ đừng tới đó, nói đó là lớp năng khiếu dành riêng cho họ hàng của đối tác với trường.
Thỉnh thoảng cô sẽ thấy đứa bé kia dẫn theo em trai mình đi quanh trường, em trai học ở lớp Mặt Trời.
"Bạn bé ở ngoài cửa sổ có muốn vào lớp không?" Cô giáo dừng tay, đối diện với ánh mắt của bé con, giơ tay vẫy vẫy: "Mau vào đi."
Các bạn nhỏ trong lớp nhao nhao nhìn ra cửa sổ, mà cô giáo nói xong cũng đi tới mở cửa, đón một em bé vào. Em này rất bé, gầy còm nhỏ xíu, nhưng mà rất xinh xắn, còn xinh hơn cả bạn xinh nhất lớp. Ánh mắt lũ trẻ tức khắc dán vào Túc Lê, cô giáo bảo cả lớp học tiếp vẫn còn nhìn.
Các bàn đều đã kín, cô giáo bèn lấy một cái ghế con tới cho Túc Lê ngồi ở hàng trước, rồi mới dạy tiếp. Túc Lê ngồi trên ghế, mắt dán vào phím đàn dưới tay cô giáo. Cậu biết dụng cụ này, từng thấy nó trong sách tranh rồi, là đồ của Nhân tộc, gọi là dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-phuong-hoang-duoc-ca-nha-yeu-chieu/3722542/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.