Ba Túc tan làm tiện đường đi đón Ly Huyền Thính, sau đó bị kẹt xe, giữa chừng nhận được cuộc gọi của cô giáo, nói là có mấy người kì lạ tới đón hai đứa nhỏ, cô giáo thấy không ổn nên gọi cho hắn. Túc Thanh Phong nghe thế hỏi lại: "Người nào thế cô? Tụi nhỏ có biết không?"
Đầu bên kia rất ồn, loáng thoáng có tiếng tranh cãi.
"Một người đàn ông mặc âu phục, một người tóc dài, còn dẫn theo vệ sĩ, ngoài ra có mấy cậu học sinh cấp 3." Cô giáo nhìn cậu học sinh cầm đầu còn đang lí sự với thầy giáo trực ban, nói tiếp: "Hai bé có biết, nhưng em thấy không yên tâm lắm."
Bên ngoài hàng rào.
Túc Úc: "Em là anh trai tụi nó mà."
Trần Kinh Hạc nói: "Trường này quản nghiêm, gọi điện cho ba nhóc đi, để Thanh Phong nói với bên trường cho chúng ta đón người."
Túc Úc: "Cháu gọi rồi, máy bận."
Nói xong cậu nhóc lại hỏi: "Hôm trước chú bảo là sẽ đầu tư vào trường mẫu giáo đúng không? Chú giàu thế đầu tư làm gì, mua lại luôn cho nhanh."
"Cho người liên hệ rồi." Trần Kinh Hạc cau mày, thầm nhủ đám thuộc hạ này làm có vài việc mà tốc độ quá chậm: "Chú sẽ cân nhắc."
Thầy giáo trực ban: "...?"
Bạch Quân và Quý Minh đứng đằng sau, nhìn ba người dán mặt vào hàng rào. Thay vì nói là đón trẻ nhỏ, càng nhìn càng thấy giống tới gây chuyện. Quý Minh không khỏi kéo Bạch Quân lùi lại: "Tôi thấy hơi nhục, tụi mình đứng xa ra một chút."
Bạch Quân nhìn quanh, quả nhiên thấy một đống phụ huynh bao vây họ, thậm chí có người đã cầm sẵn điện thoại trong tay, thấy không ổn là báo cảnh sát ngay: "..."
Cũng may cô giáo nói chuyện với ba Túc xong vội vàng quay lại thông báo, nói cậu học sinh cấp 3 đúng là anh trai của hai bé, người mặc âu phục với người tóc dài là chú. Ba Túc dặn cô giáo đừng báo cảnh sát, hắn sẽ tới ngay.
Cúp máy xong, Túc Thanh Phong và Ly Huyền Thính vội vàng chạy tới. Người bu một đống trước cổng trường mẫu giáo, đi vào là thấy ngay "phần tử bất hợp pháp" trong lời kể của cô giáo. Hắn vội vàng tiến tới giải thích, sau đó mới đón được hai bé con về. Bởi vì quá gây chú ý, ngay cả thuật pháp che giấu cũng mất hiệu lực, các vị phụ huynh thấy Túc Lê Túc Minh quen quen, nhìn thêm mấy lần thì nhận ra là hai bé con trên TV, nhao nhao chạy tới chụp ảnh.
Đi đón con tan học thôi cũng ầm ĩ đủ chuyện, cuối cùng cả nhà lên xe của Kinh Hạc mới thành công về đến nhà.
-
Hôm nay Ly Huyền Thính đi học, ngoài việc trong lớp hơi ầm một chút thì những thứ giáo viên dạy còn cơ bản hơn những gì Túc Lê từng giảng cho hắn. Ly Huyền Thính chỉ nghe một phần, sau đó toàn ngồi nhẩm kiếm quyết. Trên đường về Túc Lê nghe hắn kể tiểu học như thế nào, cho dù Ly Huyền Thính nhấn mạnh chỉ dạy mấy thứ cơ bản, bé con cũng không khỏi sinh lòng hướng tới.
Chuyện này khiến mấy người lớn nghe lỏm tụi nhỏ nói chuyện càng thêm phiền muộn, thấp thỏm với vấn đề giáo dục con trẻ.
Về đến nhà, ba Túc giữ Trần Kinh Hạc với Phong Yêu lại ăn cơm. Mới mở cửa vào trong, Túc Minh đã nói: "Bát bát nói dối."
Ba Túc sững sờ: "Minh Minh, papa nói dối con khi nào?"
Túc Minh: "Anh bảo buổi trưa bát bát sẽ tới đón bé bé, bát bát không tới, nói dối."
Ba Túc ngẩn ra. Trưa nay hắn quá bận, vốn định đi xem con lại không đi được, không ngờ tụi nhỏ lại nhớ.
Hắn đành phải xin lỗi Túc Minh, nói về sau sẽ không lừa các con nữa, nếu papa không tới được thì nhất định sẽ thông báo.
Túc Minh chỉ nói: "Sau này bát bát không được nói dối nữa!"
"Ừ papa hứa, lần này là papa sai." Ba Túc càng thêm áy náy, ngày đầu con đi học mà đã không vui rồi.
Lúc ăn cơm, mẹ Túc đang đi công tác gọi video tới, nói là trên mạng lan truyền chuyện ở trường mẫu giáo, chị đã để phòng làm việc dìm xuống, hỏi hai con hôm nay đi mẫu giáo thế nào?
Túc Minh nói với màn hình: "Mama! Mẫu giáo vui lắm!"
"Thật không? Minh Minh thích đi mẫu giáo à?" Mẹ Túc lại nhìn sang Túc Lê đang xúc cơm, hỏi: "Bé bé thì sao?"
Túc Lê dừng tay, nuốt cơm, lầm bầm: "Cũng được ạ."
Túc Dư Đường nghe vậy khựng lại, nhìn chồng một cái. Ăn xong, Túc Thanh Phong ra ngoài gọi nói chuyện với vợ, một lúc lâu sau mới buồn rầu vào nhà.
Túc Minh và Túc Lê, mỗi anh em một bình sữa bổ sung linh khí. Hôm nay Túc Úc nhận sách giáo khoa, đang ngồi ngoài phòng khách soạn cặp, lấy từng quyển từng quyển bày ra trước mặt Túc Lê, làm Túc Lê không dời mắt nổi. Cậu ngồi nhìn anh trai soạn sách, phát hiện sách giáo khoa này không giống sách lần trước, tò mò hỏi: "Anh ơi, mấy cái này ở đâu thế?"
"Trường phát đấy." Túc Úc tìm sách của ngày mai: "Đi học là sẽ được phát sách giáo khoa, hôm nay bé bé đi mẫu giáo không được phát à?"
Túc Lê ngây ra, nhìn sang Ly Huyền Thính, hắn cũng đang mở cặp, bên trong là từng chồng sách giáo khoa mới tinh: "Trường mẫu giáo không phát."
Tại sao tất cả đều đi học, chỉ có cậu là không giống?
Ba Túc đi vào đúng lúc nghe được câu này, cũng nghe ra được sự tủi thân của con, vội vàng an ủi: "Bé bé muốn sách gì thế? Papa mua cho con."
"Đúng đúng đúng, ngài đọc hết sách trong nhà rồi à? Muốn đọc gì cứ nói với tôi." Trần Kinh Hạc nhân cơ hội mở miệng: "Phượng Hoàng đại nhân, hôm nay ngài đi mẫu giáo thấy sao? Có quen không?"
Ba Túc cũng cẩn thận hỏi: "Hôm nay mẫu giáo dạy các con cái gì thế?"
"Dạy hát! Dạy ăn cơm!" Túc Minh cướp lời, bi bô mấy câu bắt đầu hát: "Hai chú hổ, chạy nhanh nhanh ~~"
"Minh Minh hát hay quá!" Ba Túc khen Túc Minh một hồi, nhìn sang Túc Lê, phát hiện bé con cứ dán mắt vào sách mới của Túc Úc: "Bé bé?"
Túc Lê lưu luyến dời mắt: "Không dạy Toán, cô giáo bảo bây giờ không dạy."
Trường mẫu giáo tư nhân còn dạy mấy môn vỡ lòng, chứ bên công lập là cấm hoàn toàn, chỉ dạy ca hát nhảy múa làm thủ công các thứ.
Ba Túc hỏi: "Bé bé có thích không?"
Túc Lê lắc đầu: "Bát bát, con không muốn đi mẫu giáo đâu."
Sau đó nói: "Con có thể đi học tiểu học với Huyền Thính không?"
Trường mẫu giáo chẳng giống tưởng tượng của cậu gì hết. Cậu cứ tưởng đi học mẫu giáo là sẽ được học rất nhiều tri thức mới, giống như Bạch Quân kể, có các thầy cô giảng dạy các bộ môn. Nhưng mà đi rồi mới biết, trường chỉ dạy mấy kĩ năng sống cho trẻ em Nhân tộc, hoàn toàn không phải mấy thứ cậu muốn học. Nếu Huyền Thính lớn tuổi không thể đi mẫu giáo, vậy cậu đi học tiểu học là được mà?
Ba Túc nói: "Nhưng bé bé cũng chưa đi tiểu học được, con còn quá nhỏ."
Việc đi mẫu giáo là mấy người lớn nghĩ sâu tính kĩ rồi mới quyết định cho Túc Lê học thử. Họ biết Túc Lê không giống với trẻ em bình thường, nhưng hai vợ chồng vẫn hi vọng con có một tuổi thơ hoàn chỉnh, nên trước hết cứ thử mọi thứ, tất nhiên là vẫn đặt mong muốn của con lên hàng đầu. Với tình trạng hiện tại, thật ra Túc Lê đi học tiểu học sẽ tốt hơn là mẫu giáo. Nhưng thật sự không được, Nhân tộc có giới hạn tuổi nhập học nhỏ nhất, Túc Lê vẫn chưa đủ. Mà ngoại hình thằng bé còn nhỏ gầy hơn cả các bé 3 tuổi bình thường, có muốn đi cửa sau cũng bó tay, kiểu gì cũng phải đợi tới lúc tròn 5 tuổi.
Túc Lê ngây ra, sau đó hỏi: "Vậy có thể để anh Bạch Quân tới dạy con không?"
"Anh Bạch Quân còn phải đi học, chỉ có ngày nghỉ mới tới dạy bé bé được, bây giờ thì không được." Ba Túc kiên nhẫn giải thích cho con: "Trẻ em Nhân tộc đều phải đi học, từ mẫu giáo cho tới tiểu học, rồi lên cấp 2, cấp 3, rồi đại học. Về sau bé bé sẽ trải qua những bậc học này, con sẽ biết xã hội bây giờ là như thế nào."
Túc Thanh Phong và Trần Kinh Hạc nhìn nhau, rồi nói tiếp: "Papa biết bé bé muốn học nhiều thứ hơn, để papa nghĩ cách nhé?"
Túc Úc cất sách, nghe thế chen miệng: "Bé tí đã không chịu đi học rồi? Trường mẫu giáo có nhiều lớp năng khiếu mà, anh thấy có nhiều bạn biết vẽ, biết đàn, biết hát, biết nhảy lắm đó." Nói tới đây, Túc Úc lại tiếc nuối: "Bây giờ đứa nào cũng có chút tài nghệ trong người. Ba, con nói thật đó, em trai nhà Quý Minh hồi mẫu giáo đã được học vẽ tranh, đánh đàn dương cầm, viết thư pháp với nhảy hiphop, nghe nói đang là hot boy trong lớp đấy. Ba cho bé Lê học đi, về sau đừng nói là hot boy lớp, hot boy trường cũng dư sức."
Túc Lê không hiểu: "Hot boy là gì?"
Ba Túc đập đầu thằng con: "Lại còn hot boy? Hồi tiểu học anh là đầu gấu trong trường đấy sao không kể? Bé bé, mình không học theo anh trai nha. Con tới trường không được ức hiếp các bạn. Còn hot boy thì bé bé nhà chúng ta đi đâu cũng là chú chim xinh đẹp nhất."
Túc Minh nghe vậy hỏi: "Bé cũng là chú chim xinh đẹp nhất ạ?"
Ba Túc xoa đầu Minh Minh: "Con là chú mèo xinh đẹp nhất."
"Mấy người chẳng biết gì hết, thôi con học từ đơn vậy." Túc Úc lục sách tiếng Anh ra, đi lên lầu.
Ly Huyền Thính cũng lấy ra vài cuốn sách: "A Ly có muốn đọc không?"
Trong nhà có rất nhiều sách, có cả sách giáo khoa tiểu học, nhưng lúc dạy Bạch Quân chưa bao giờ dùng tới sách giáo khoa. Túc Lê cầm sách của Ly Huyền Thính, nhìn bìa, không hiểu sao cứ có cảm giác sách trường phát đẹp hơn sách trong nhà.
Cả ngày hôm nay Túc Lê không được đọc sách, giờ thấy sách của Ly Huyền Thính, lập tức kéo hắn vào phòng đồ chơi xem. Phong Yêu đi theo, trong phòng khách chỉ còn ba Túc và Trần Kinh Hạc.
"Cậu tính thế nào?" Bây giờ Trần Kinh Hạc và ba Túc đã thân quen, nói chuyện cũng không còn xa lạ như trước: "Trước 5 tuổi thì không thể học tiểu học, một là đi mẫu giáo, hai là ở nhà."
"Mấy thứ trường mẫu giáo dạy thật sự không nằm trong phạm vi hứng thú của thằng bé, cái này là do em không cân nhắc đầy đủ. Em vốn là muốn cho thằng bé và Minh Minh có một tuổi thơ hoàn chỉnh, khỏe mạnh hoạt bát lớn lên như những đứa trẻ khác..." Ba Túc cẩn thận suy nghĩ: "Hay là tìm gia sư tới dạy vậy? Vấn đề là gia sư ở giai đoạn này rất khó tìm. Chuyện xảy ra với Bạch Quân cũng đủ chứng minh rồi, bé bé nhà mình là yêu, để dạy học vẫn nên tìm Yêu tộc am hiểu tri thức của Nhân tộc mới thỏa đáng. Lần trước đã không tìm được rồi, giờ càng không thể tùy tiện ai cũng cho vào nhà được. Một người có thể tin tưởng, lại chống chọi được với uy áp của bé bé lâu dài, còn phải dạy học được, thật sự rất khó tìm."
"Chỉ là tìm giáo viên thôi mà đúng không? Giáo viên Yêu tộc khó tìm, nhưng cũng không phải không có Yêu tộc thành tích cao trong lĩnh vực học của Nhân tộc." Trần Kinh Hạc suy nghĩ, bỗng nói: "Lần trước cậu bảo là Phượng Hoàng đại nhân dạy trận pháp cho đám đạo tu ở công viên?"
"Vâng, bé bé thích dạy nên em cũng không cản." Ba Túc nói cho Trần Kinh Hạc chuyện dạo trước rất nhiều đạo tu đưa bái thiếp tới: "Sao vậy? Những đạo tu đó tới gây sự à?"
Trần Kinh Hạc tóm tắt cho ba Túc chuyện của Liên Minh Đạo Tu. Đợt trước có quá nhiều người tới núi Tức Linh thám thính, Cục Quản Yêu đã phải đứng ra ngăn chặn, cũng may vẫn nằm trong tầm kiểm soát. Gần đây cũng có rất nhiều người tới thăm dò y chuyện ở núi Tức Linh, thậm chí nghĩ Phượng Hoàng đại nhân là phản tổ, không ngừng điều tra tin tức.
Nhưng tất cả đều bị Trần Kinh Hạc ngăn chặn. Núi Tức Linh chí ít vẫn có y và hai vị đại yêu họ Túc, những kẻ đó không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có mấy lão đạo sĩ chui kẽ hở tới công viên trong thôn. Nhưng họ cũng không có ý xấu, chỉ là quá si mê trận pháp..
"Những tu sĩ đó có ý đồ, nhưng chủ yếu vẫn là vì nghiên cứu trận pháp. Đợt này lại có không ít người hỏi thăm chuyện ở thôn Tức Linh, bên công viên có thêm mấy tu sĩ trẻ trà trộn vào." Trần Kinh Hạc suy nghĩ: "Nếu tìm giáo viên là tu sĩ... Cậu thấy mấy đạo tu Nhân tộc đó thế nào?"
Ba Túc hiểu ra: "Ý anh là..."
"Chuyện này để anh xử lý." Trần Kinh Hạc phẩy tay, quyết định: "Nhưng phải đợi anh thương lượng với bên trường mẫu giáo đã, thêm mấy ngày nữa."
-
Trần Kinh Hạc nói là làm.
Chủ trường mẫu giáo là bạn của Túc Thanh Phong, hẹn nhau một bữa cơm. Được ba Túc giới thiệu, Trần Kinh Hạc và chủ trường nói chuyện rất vui vẻ, mấy ngày sau đã bàn giao với bên trường, dùng danh nghĩa đầu tư hợp tác. Có mối hợp tác, trường mẫu giáo quyết định mở rộng quy mô. Giáo viên trong trường không nhiều lắm, hiệu trưởng bắt đầu tuyển thêm, dùng hình thức giới thiệu nội bộ, lặng lẽ đăng thông báo tuyển dụng.
Công viên ở thôn Tức Linh trở thành cứ điểm tin tức, nhất là khi nơi này tụ tập rất nhiều tiền bối đức cao vọng trọng, các gia tộc lớn đều âm thầm cài tai mắt vào. Liên Minh Đạo Tu lại là nơi tụ tập của các tu sĩ trẻ. Tin ngầm vừa ra là lập tức bay khắp các ngóc ngách, ví dụ như việc Bạch Dương chân nhân làm bảo vệ cho công viên, hay là Tam Nguyên Quan xây dựng thêm chi nhánh, rồi thì lão Hoàng lão Trần đủ các lão tiền bối lấy lí do tới thăm Bạch Dương chân nhân, ở lại công viên làm bảo vệ... Cuối cùng là bé thiên tài nhà họ Túc đi học mẫu giáo.
Được cho biết cậu bé đó từng tổ chức lớp học trận pháp ở công viên, còn dạy mọi người hiểu thấu đáo "trận định thủy" từ thời Thượng Cổ. Lúc ấy Hoàng lão tiền bối còn phải được bé thiên tài đó đồng ý mới thông qua con cháu công khai giảng dạy trận pháp này, các tu sĩ khác muốn chạy tới công viên nghe giảng thì đã trễ, vì thần đồng đi mẫu giáo mất rồi.
Mỗi ngày trong diễn đàn đều tám đủ chuyện, bọn họ buôn được một nửa, đột nhiên có người chạy tới ---
[Cứu, lão tổ tông nhà tôi hỏi trường mẫu giáo có thuê bảo vệ không?]
[???]
[Trường mẫu giáo nào?]
[Từ từ? Bảo vệ? Lại ông lớn nào muốn tới thôn Tức Linh à? Công viên thôn họ ngừng tuyển người rồi thì phải?]
[Đừng mơ nữa, lần trước công viên đó tuyển nhân viên dọn vệ sinh, tôi cũng ứng, kết quả bị loại. Ông đây cũng là tốt nghiệp trường 985* chứ bộ.]
*985 là một dự án đầu tư giáo dục của Trung Quốc, 39 trường thuộc diện này đều là những trường đại học top đầu Trung Quốc, có danh tiếng trên thế giới, ví dụ như Thanh Hoa, Bắc Kinh,...
[Trường mẫu giáo... Lần trước có người nói là Túc Lê đi học mẫu giáo mà đúng không?!]
Nhắc tới Túc Lê, rất nhiều tu sĩ lặn xuống nước lập tức ngoi lên. Thôn Tức Linh hiện giờ như tường đồng vách sắt, "trận định thủy" càng khiến đạo pháp sôi trào, rất nhiều người muốn liên hệ với nhà họ Túc đều thất bại, tự ý vào núi sẽ bị trận pháp ngăn cản. Họ thấy tên Túc Lê xuất hiện, tưởng là có trận pháp mới, ai dè là đang nói chuyện trường mẫu giáo, có tu sĩ còn gửi ảnh chụp thông báo tuyển dụng.
[Mấy ông chậm thế? Người ta đăng thông báo tuyển dụng được mấy ngày rồi!]
[Bảo sao tôi cứ thắc mắc đám mê trận pháp đó lặn đâu hết rồi, hóa ra đi thi tuyển vào trường mẫu giáo à!]
[Cậu thần đồng kia đang học lớp mẫu giáo bé ở đây, nghe nói con cháu Hoàng lão Trần lão đều đang nghĩ cách vào đó làm giáo viên.]
[??? Bảo sao tôi thấy mấy nhà đó dạo này cứ thần thần bí bí, bạn tôi cũng bắt đầu thi giấy chứng nhận giáo viên mầm non gì đó.]
[Đừng nói nữa... Mấy cụ nhà tôi đang nói đây là cơ duyên cực tốt, bắt tôi đi thi này.]
[Tác giả có lời muốn nói]
Nhóm trận tu tập thể chuẩn bị, đây là kì thi cạnh tranh vào trường mẫu giáo đẫm máu nhất lịch sử.
Trần Kinh Hạc: Chẳng phải chỉ là tuyển dụng giáo viên thôi sao? Bên Nhân tộc thiếu gì người, lúc kí hợp đồng bắt lập lời thề, còn lo không tìm được giáo viên à?
Sau đó quay sang bảo HR chuẩn bị thông báo tuyển dụng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]