Edit: Ry
Ánh mặt trời ngoài cửa sổ chói vô cùng, như thể sải cánh rộng lớn ấy còn gần ngay trước mắt.
Túc Lê bàng hoàng, tư duy theo không kịp, ngơ ngác nhìn lông vũ trên mặt đất. Đúng lúc này Túc Minh lanh lợi chạy vào, đằng sau còn có ba Túc.
Gió phe phẩy, lông vũ đung đưa đậu xuống.
Túc Thanh Phong mới vào phòng đã thấy một đống lông trên sàn cùng với cửa sổ mở toang, đoán được ngay chuyện gì đã xảy ra. Hắn đi tới đóng cửa sổ lại: "Thằng ranh Túc Úc này, đã bảo bao nhiêu lần là không được bay rồi."
Cúi xuống nhìn thấy Túc Lê đang đờ đẫn thì giật bắn mình: "Bé bé?!"
Đã dặn đi dặn lại là trong nhà không được phép dùng yêu thuật trước mặt Túc Lê, hắn còn nhắc Túc Úc rất nhiều lần, thằng lỏi này vẫn cứ lén xài yêu thuật. Lần này thì hay rồi, bay ngay trước mặt bé Lê! Ba Túc rất là đau đầu, vội vàng hỏi han: "Bé bé sao thế? Con khó chịu ở đâu à? Có phải thấy gì đó kì lạ không? Kể papa nghe nào, chúng mình không sợ nhé."
Có gì đó sai sai?!
Tại sao anh trai cậu mọc cánh mà cha vẫn còn bình tĩnh như vậy...?
"Anh trai." Túc Lê chỉ lên cửa sổ, gian nan hỏi: "Biết bay?"
Ba Túc thấy thế tự hỏi vài giây. Trước đó là vì nghĩ cho lòng tự trọng của con nên nhà họ gần như không dùng yêu pháp. Thỉnh thoảng Túc Úc cũng sẽ lười biếng bay đi học, nhưng đây là lần đầu tiên cất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-phuong-hoang-duoc-ca-nha-yeu-chieu/3680126/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.