*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: By
Chỉnh sửa: BilecSau khi bé nói nhiều rời đi, bên tai tôi rõ ràng thanh tịnh đi không ít. Nhưng giống như trong các tác phẩm văn học nghệ thuật vẫn thường hay nói, tôi bắt đầu cảm thấy không quen.
Cuộc sống thoáng cái khôi phục lại như mọi khi, thế nhưng lại cảm thấy có người ở bên tai líu lo cũng rất tốt.
Có điều tôi tin chắc là qua một đoạn thời gian nữa thì sẽ ổn cả thôi.
Bởi vì trên thực tế, em chỉ chuyển từ líu lo trực tiếp sang líu lo trực tuyến.
Hơn nữa đại khái là do internet tiếp thêm can đảm, nhóc xấu xa đó vậy mà còn nói bậy nói bạ với tôi.
(*) Khai hoàng khang 开黄腔 là một phương ngữ Tứ Xuyên và một vài nơi nữa, dùng để chỉ lời nói linh tinh, thiếu chuyên môn, những lời dễ tự làm xấu mặt, không có căn cứ. Ngoài ra thì “hoàng” cũng chỉ một vài lời không được trong sáng cho lắm =))) (theo Baidu)
Hạ Nhĩ: [Anh ơi, em nhớ anh rồi. Mình gọi video đi.]
Tôi: Đã từ chối cuộc gọi video đến.
Hạ Nhĩ: [Tin nhắn thoại: Anh, anh như thế em sẽ giận đấy!]
Ba phút trôi qua.
Hạ Nhĩ: [Anh ơi, nếu anh không trả lời tin nhắn thì em sẽ qua công ty kiếm anh đấy.]
Tôi:
[img src="https://cdn.truyentop.net/medias/chapter_images/2022/01/05/3150361-0.jpg"]
Hạ Nhĩ: [Anh, anh thay đổi rồi.]
[Vì trò chuyện với em mà anh cố ý đi tìm meme à?]
[Bị em phát hiện rồi nha!]
[Anh ơi, anh đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-noi-nhieu/223877/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.