Thấy đề tài lại quay trở về người em bé, đầu Lục Cận Ngôn căng như dây đàn.
Phải trả lời như nào, trả lời ra sao, mới là một bài toán khó.
Nếu thẳng thắn thừa nhận rằng mình không thích thì có vẻ quá vô tâm. Nhưng nếu nói thích, nhỡ đâu Niên Niên lại tưởng rằng sau này mình muốn có em bé nên sẽ rời khỏi em ấy. Vậy thì càng không được....
Dung Niên ôm đuôi cá đợi một lúc, nhưng mãi chẳng thấy hắn trả lời, trong lòng cậu chợt hoảng hốt.
"Em bé rất đáng yêu." Cậu cố gắng chào hàng với Lục Cận Ngôn: "Hơn nữa còn vô cùng nghe lời."
Lục Cận Ngôn phân tích hàm ý trong câu, hắn dè dặt thuận theo lời cậu, nói: "Vậy, anh thích?"
Dung Niên khẩn trương nhìn hắn, cậu siết chặt bàn tay nhỏ đợi hắn khẳng định hoàn toàn.
Nhưng trong mắt Lục Cận Ngôn, dáng vẻ khẩn trương tột độ này lại làm mạch suy nghĩ của hắn chệch ra khỏi đường ray, lời thốt ra miệng cũng biến thành: "Thích--- nhưng không thích lắm?"
Dung Niên: "......"
Câu trả lời quay ngoắt 180 độ này làm cho Dung Niên tức đỏ mặt.
"Thế rốt cuộc là thích hay không thích?" Cậu cáu kỉnh* hỏi.
Anh hai với cả ông nội từng nói, em bé của cậu sẽ vô cùng đáng yêu, nếu mà giống cậu thì lại càng ngoan.
Một cục cưng vừa đáng yêu lại còn ngoan ngoãn như vậy. Dung Niên thầm nghĩ, nếu Lục Cận Ngôn không thích, vậy thì mình sẽ tự thân nuôi em bé.
Trên trán Lục Cận Ngôn sắp toát ra cả mồ hôi lạnh.
Đây thực sự là một vấn đề nan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-nhan-ngu-cau-ay-sieu-ngoan/1052803/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.