Lục Cận Ngôn nhìn dáng vẻ tức giận của bé con, thầm nghĩ như anh thì chỉ có thể coi là lừa cá nhưng không thành thôi.
Không lừa được thì sao? Đơn giản, dùng biện pháp cưỡng chế.
Hắn bước vài bước về phía trước, trực tiếp ghì bé con vào trong ngực, ánh mắt đặt trên cái đuôi làm mình yêu thích không thôi, cố kiềm chế hai bàn tay lại.
Vốn bị lộ acc clone nên trong lòng Dung Niên hẵng còn đang thấp thỏm.
Cậu sợ Lục Cận Ngôn ngoài miệng nói không sao, nhưng thực tế lại vô cùng sợ hãi.
Mãi cho đến trận giao phối vừa rồi, cuối cùng Dung Niên cũng xác định được Lục Cận Ngôn thích cái đuôi của mình.
Cậu ngẩng đầu nhỏ lên, sắc hồng trên mặt vẫn chưa phai, đôi mắt ướt dầm dề vừa trong suốt vừa sạch sẽ: "Lục Cận Ngôn, anh thật sự sẽ không giải phẫu em sao?"
Lục Cận Ngôn xoa xoa tóc cậu, trịnh trọng cam đoan với bé cá ngốc nhà mình: "Không đâu. Anh cũng sẽ không để bất kỳ một tên nào giải phẫu em."
Dung Niên ngoan ngoãn gật đầu.
Hai người ngồi trên bãi cát một lúc lâu, cuối cùng Dung Niên cũng thu cái đuôi về được.
Lục Cận Ngôn nhìn cái đuôi màu lam kia biến mất, đáy mắt phảng phất chút tiếc nuối.
Sau khi biến hai chân trở lại, Lục Cận Ngôn đưa cho cậu một bộ quần áo đàng hoàng rồi ôm cậu trở về phòng.
Cư Tử Dật vẫn luôn đứng chờ ở cửa, thấy hai người quay lại, anh vội vã tiến lên đón.
"Niên Niên, cậu-----"
Vốn anh định hỏi cậu có ổn hay không, nhưng ngay thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-nhan-ngu-cau-ay-sieu-ngoan/1052786/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.