"Chú ơi, cháu cho chú hết chỗ kẹo này, mong lát nữa chúng ta có cơ hội gặp lại."
Nhóc shota khoác hai cái balo to trên lưng, cắn một cái kẹo mút rồi vẫy tay với người chú ngồi trên xe lăn.
Vẫy tay tạm biệt xong, nhóc xoay người rồi chạy nhanh ra bên ngoài.
Cậu nhỏ của nhóc nói, anh trai Niên Niên mà nhóc cực thích sẽ đến đón nhóc!!
Nhóc shota đã lâu không được gặp anh trai Niên Niên, lúc này nhóc đang vô cùng háo hức đứng chờ.
Phía bên kia.
"Sao vẫn chưa thấy Mộ Mộ đâu?"
Dung Niên, vốn dĩ đang đứng ở cửa ra vào, bây giờ đang được Lục Cận Ngôn cầm tay, trên mặt cậu hiện lên chút lo lắng.
Chuyến đi lần này chỉ có duy nhất một mình Mặc Mặc, cho dù thằng bé có lanh lợi đến đâu thì vẫn chỉ là một đứa trẻ.
Lục Cận Ngôn cũng hoà mình vào đám đông, tìm kiếm thân ảnh người bạn nhỏ.
Nhưng cũng giống với Dung Niên, hắn không nhìn thấy bất kỳ đứa bé nào.
Sân bay không nhiều người lắm, nhưng người vừa xuống máy bay lại vô cùng đông.
Lục Cận Ngôn nhận thấy lòng bàn tay Dung Niên càng lúc càng ra nhiều mồ hôi, hắn sợ cậu không chịu đựng được, vì vậy trực tiếp kéo cậu qua ngồi xuống ghế để cậu nghỉ chân.
"Niên Niên, đầu tiên kiềm chế lại cảm xúc đã."
So với việc đi đón người bạn nhỏ kia, Lục Cận Ngôn càng sợ Dung Niên sẽ xảy ra chuyện không may hơn.
Hắn nửa ngồi nửa quỳ xuống trước mặt Dung Niên, dẫn dắt cậu hít sâu vài lần giống mình, miễn cưỡng áp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-nhan-ngu-cau-ay-sieu-ngoan/1052757/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.